ĐƠN CÔI

11 tháng 6, 2015 2 nhận xét
Tự ru buồn bằng những huyễn hoặc lung linh
Người đàn bà một mình vừa làm mẹ, vừa làm cha, vừa làm chồng tự làm mình chua xót
Biết rằng người đàn ông kia đã một lần quay gót
Chẳng bao giờ sẽ biết để quay về
Tự nhạo mình ngu ngốc, dại khờ trao dâng hết đam mê
Biết là sẽ đắng cay mà cứ như con chim kia lao vào bụi mận gai mà hót cho đến chết
Bao ngọt ngào, dịu êm, yêu thương vắt cho người mình yêu đến cùng kiệt
Thế mà người ấy vẫn bỏ đi chẳng một phút ngại ngần
Tự an ủi lòng trong giấc mơ mình rằng người ấy có phân vân
Khi dứt áo ra đi không ngoảnh đầu ngoái lại
Rằng trong sâu thẳm lòng chàng cũng đã từng tê tái
Khi phải lìa xa mà không thể giải thích bằng lời
Tự thương lấy mình để buồn giận bản thân sẽ ngoai nguôi
Cắn chặt răng, giấu nước mắt vào trong đêm để ngày đến nở nụ cười bình thản
Ước muốn nhỏ nhoi, một ngày mai tươi sáng
Chẳng cần một người đàn ông nào trong đời em vẫn sẽ đứng vững trong mọi bão dông

Thơ Chúc Linh

2 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB