
HẠ THUỞ ĐÓ
Cành phượng thắm năm nào ta mãi ngắm
Giờ còn không trong ký ức người xưa
Ta xa nhau biết mấy nẻo dặm trường
Chung một nỗi nhớ thương màu phượng thắm.
Có còn không tiếng ve mời vào hạ
Góc sân trường còn có dáng ai không?
Ta ngồi đây nghe ve gọi đầy hồn
Phượng ngày đó chỉ còn trong kỷ niệm...
Màu nắng tháng năm loang trong mắt biếc
Má ửng hồng so phượng thắm đầy trời
Ta bên nhau, chung bước, mắt môi cuời
Phượng thắm lòng ai mà mắt rực sáng.
Từng mùa hạ đi qua dài theo năm tháng
Ta ngồi đó dõi cánh phượng rơi rơi
Ai bây giờ lạc bước giữa trời mây
Ta nhớ mãi những mùa hoa ngày cũ...
Giờ còn không trong ký ức người xưa
Ta xa nhau biết mấy nẻo dặm trường
Chung một nỗi nhớ thương màu phượng thắm.
Có còn không tiếng ve mời vào hạ
Góc sân trường còn có dáng ai không?
Ta ngồi đây nghe ve gọi đầy hồn
Phượng ngày đó chỉ còn trong kỷ niệm...
Màu nắng tháng năm loang trong mắt biếc
Má ửng hồng so phượng thắm đầy trời
Ta bên nhau, chung bước, mắt môi cuời
Phượng thắm lòng ai mà mắt rực sáng.
Từng mùa hạ đi qua dài theo năm tháng
Ta ngồi đó dõi cánh phượng rơi rơi
Ai bây giờ lạc bước giữa trời mây
Ta nhớ mãi những mùa hoa ngày cũ...
5 nhận xét:
Lại Mai Lan ơi thế cái thằng "Người xưa "ấy là thằng nào Lan cứ nói ra đi cho mọi người biết đi
Cứ để nó trong bóng tối hơn 20 năm cho bạn ấm ức tớ bực mình lắm
Mai Lan ko có, nếu ko mọi người đã biết từ ngày xưa, đăng lên đọc cho vui thôi, Hương làm mình buồn cười quá, mọi người cùng phòng thắc mắc tại sao lại cười.
À.Bạch Hoa ơi, sang máy tính khác lại đăng nhập được rồi, chắc MT của mình có vấn đề.
Mai Lan ơi, welcome back nhé! post thêm nhiều bài lên blog cho vui!
Cua ơi mỗi người đều có khoảng trời riêng, cất dành cho riêng mình chứ đâu có kể ra như mày với thằng Lửng
Đăng nhận xét