Linh tinh tí cho vui , xin lỗi cụ đồ Chiểu

16 tháng 5, 2013 16 nhận xét
Hỡi ôi
Đùng phát ba năm
Kêu trời không thấu
Mười ba năm chung sống, bát đũa nhiều lúc cũng xô
Vèo một phát ba năm lại bùi ngùi thương nhớ

Nhớ khi xưa
Mải miết rong chơi
Không quen toan tính
Chưa quen tự lập
Đâu nghĩ chuyện xa xôi
Chỉ biết cơm nhà ngày hơn hai bữa

Việc ăn , việc nhậu , việc chơi vốn đã quen
Việc học, việc hành, việc làm, chuyện không bao giờ nghĩ

Mặc gia đình giục lo trông con trai lấy vợ như nắng hạn trông mưa
Tam thập vẫn lang thang, thân này coi như bỏ

Ngày xem chúng bạn có gia đình cũng muốn noi theo
Đêm đêm thấy cô đơn cũng thèm có người ôm ấp

Đường đường một đấng nam nhi há để ai giục trước kêu sau
Bao chuyện đã từng qua, phen này quyết ra tay tán gái
Nhưng chán thay,
Vốn không phải con nhà giầu để có lắm gái theo
Chẳng qua chỉ bị kêu nhiều thì tìm đường lấy vợ

Trăm nghìn nẻo chữ yêu chả ai dạy mà hay
Vài bận tưởng đã xuôi , tưởng kêu hóa sịt

Nghĩ thân mình dưới  D trên răng , thôi đành bỏ ý định yêu đương
Ngẫm lại tủi phận trai thôi một ngày Nam Kỳ thẳng tiến

Một thân nơi xứ lạ chả cần ai giục cũng 'thân tự lập thân'
Kệ ai rủ ăn, rủ chơi, đồng tiền này khó kiếm

Long đong lận đận bao phen cũng tích được chút tiền còm
Nghĩ thân chả đợi được lâu, quay về nhà tìm nơi tán gái

Trải qua bao mai mối thôi rồi cũng kiếm được mối quen
Không phải đợi lâu tối ngày Hà Đông trực chỉ

Rút kinh nghiệm bao lần trước việc yêu đương ko được so đo
Sẵn có chút tiền cầm tay, bay ra, lộn vào, việc không phải nghĩ

Nào nô en , sinh nhật , cũng thấy có mặt thằng tôi
Nào tết tây, tết ta, chả thấy bao giờ được vắng

Đã sẩy chân mấy bận, lần này quyết phải liền tay
Mặc kệ tháng năm phượng đỏ rực trời, xe đón dâu nhằm Hà Đông thẳng tiến

Hai họ vui mừng hỉ hả đúng ngày giải phóng Điện Biên
Bạn bè tay bắt mặt mừng, ai nghĩ cho thân tôi thành nô lệ

Hỡi ôi
Vèo phát 13 năm, tưởng vốn dĩ đã quen
Đùng một cái 3 năm lại đúng ngày giải phóng...





16 nhận xét:

  • ta thu huong nói...

    Thực ra ở đời nhiều khi tưởng khó mà dễ muốn đẩy một quả núi chỉ cần búng nhẹ tay là ok
    Sau 3 năm vợ Lửng về Lửng tự thay đổi thành anh chồng ngoan ngoãn biết rửa bát quét nhà ,yêu vợ chăm con ,lo cho gia đình bảo sao nghe vậy mà có khi vợ bảo gì cứ răm rắp tuân lệnh .....Cao mưu

  • lungbotay nói...

    Cao cầu gì ! Thỉnh thoảng vợ Lủng cũng vao xem còn phần lớn thời gian hóng hớt ở PB là tài . Bữa trước xem mấy câu thơ trong bài tháng 5 kêu : Kinh nhỉ , lại còn thơ thẩn , viết sai chính tả rồi kìa : dọn cơm chứ không phải giọn cơm sửa đi ko người ta cười cho . Sao lúc yêu chả thấy được nổi câu thơ nào nhi? Chỉ được cái nhậu nhẹt là khoẻ. Híc ! Lúc tán cô đã gần già mất rồi lại còn nổi hứng thơ thẩn có mà cô bảo hâm bỏ chạy mất dép , tôi không đến nỗi ngu vậy . Nói vậy thôi chứ coi bộ cũng thích , thơ bút tre của Lung cảm động đến trời xanh chứ chả đùa . He he ! Đàn bà cứ nịnh tí khoái ngay

  • lungbotay nói...

    Cua vớ vẩn , dân nào ở đây . Tao có phải lãnh tụ làm chính trị đâu mà Mị dân . Vợ yêu của tao đấy , phải cảm xúc thế nào mới dũng cảm làm thơ được chứ . He he ! Cua thấy tao kinh không ?

  • lungbotay nói...

    Hôm nào có hứng lôi thôi tao sẽ Mị dân làm thơ tặng mày phát cho hoành tráng Cua nhỉ ? Đại khái là như thế này này
    Thủa còn ngu ngày nửa buổi tới trường
    Yêu một cô mà không thể nào dám nói
    Ai bảo yêu đương là thơ với mộng
    Tôi khổ vì bán mèo mua đôi vé xem phim

    Tạm thế nếu mày thấy ok tao sẽ chịu khó đào sâu suy nghĩ làm tiếp nhé

  • lungbotay nói...

    TMK là cái gì vậy ? Tao nghĩ mãi ko ra , chẳng nhẽ mày lại nói đến cái bệnh của p hụ nữ lứa tuổi 45 đến 50 . Tao là đàn ông mà

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB