
ĐỂ LẠI CHO CON
Nguời ta giầu để lại cho con của chìm, của nổi
Ta nghèo ta để lại cho con cái cối đá
Biểu tượng kiên trung một lòng, một dạ
Trăm ngàn lần chày giã vẫn trơ trơ
Sống hiên ngang dãi nắng, dầm mưa
Chẳng bạc màu, phai sắc
Lũ mối mọt cũng chỉ nhìn mà lắc
Bọn búa, rìu, đao, kiếm phải dè chừng
Ngày chẳng tránh né mặt trời
Đêm coi thường ma quỷ
Có giò chả đưa vào thì cũng quý
Nhược bằng không vừng muối cũng thơm lòng
Chỉ biết làm mà chẳng biết kể công
Ta đã sống với đời nhiều thế hệ
Càng sống lâu càng giàu tình nhân nghĩa
Càng hết lòng vì bạn, vì đời
Vui ngược, vui xuôi cũng chẳng cần cười
Buồn trước, buồn sau cũng không hề khóc
Lũ vương giả cường quyền, hống hách
Hễ va vào không mẻ trán cũng sưng chân
Cũng sinh ra và cũng chỉ có một lần
Cũng như trăm nghìn cái
Đơn giản thế nhưng mà vĩ đại
Nên ta dành cối đá lại cho con.
Xuân 1985
CÔ HÀNG THỊT
Cô hàng thịt bán vỉa hè
Cô mời chào khách ai nghe cũng cười
Mời anh ăn thịt anh ơi
Chân giò em sạch tuyệt vời không lông
Thịt em béo lắm anh trông
Mời anh ăn một bộ lòng của em
Nhìn cô cười nói có duyên
Làm tôi cũng thấy thèm thèm thịt cô
Có nguời vui tính nói đùa
Cô còn tim bán anh mua về xào
Cô cười tay liếc liếc dao
Tim em đã hết anh xào thịt mông...
Cô mời chào khách ai nghe cũng cười
Mời anh ăn thịt anh ơi
Chân giò em sạch tuyệt vời không lông
Thịt em béo lắm anh trông
Mời anh ăn một bộ lòng của em
Nhìn cô cười nói có duyên
Làm tôi cũng thấy thèm thèm thịt cô
Có nguời vui tính nói đùa
Cô còn tim bán anh mua về xào
Cô cười tay liếc liếc dao
Tim em đã hết anh xào thịt mông...

12 nhận xét:
bài cối đá thật sâu sắc, bài cô hàng thịt làm Vân cười lắm, nóng quá chẩy cả... mỡ. Nghĩ mình bây giờ mà đi bán thịt thì cả nhà chết đói. Tim thì bán đứt gần 20 năm nay , già rồi cũng chẳng còn mông để bán nữa.
Thì gạ khách hàng mua xương về nấu phở vậy Vân à.
Thì gạ khách hàng mua xương về nấu phở vậy Vân à.
Hoa ơi 2 bài thơ này rất hay mà ý nghĩa mình đọc bài thơ cô hàng thịt cười chảy nước mắt đúng như Vân nói cho bọn mình đi bán thịt bây giờ chỉ còn mỗi thịt ba chỉ, tim thì có đứa mua cách đây 20 năm về xào rồi còn như Hà bảo rao bán xương bây giờ cũng ko ai mua đâu vì xương cứng rồi ko ngọt nước Hà ạ , à may ra của Hà xương vẫn bán được vì còn trẻ mà nị he he!!!!!
Hoa ơi 2 bài thơ này rất hay mà ý nghĩa mình đọc bài thơ cô hàng thịt cười chảy nước mắt đúng như Vân nói cho bọn mình đi bán thịt bây giờ chỉ còn mỗi thịt ba chỉ, tim thì có đứa mua cách đây 20 năm về xào rồi còn như Hà bảo rao bán xương bây giờ cũng ko ai mua đâu vì xương cứng rồi ko ngọt nước Hà ạ , à may ra của Hà xương vẫn bán được vì còn trẻ mà nị he he!!!!!
Ghen tị với Hà quá. Xương thì vẫn còn ngọt và tim thì vẫn còn để bán.
Thơ của bác Mộng rất hóm, đọc mà cứ cười mãi. Chúng mình xương bây giờ mà ninh thì phải cho rất nhiều knor mới ngọt được trừ bạn Hà béo còn rất ngọt nước
Không ngờ bài thơ của bác Mộng giúp chuyển chủ đề sang ninh xương, hầm thịt, sử dụng Knor.. rôm rả quá!
Thịt mình.. còn tệ hơn vì chỉ toàn 'ăn cỏ' chả còn vị gì, cho không ai lấy nữa là mua. Hiccc.
Ăn cỏ xương thịt có nhạt hơn nhưng chắc không sợ bị mỡ máu.
Hi hi ... Bác hài và sâu sắc ...
Bài thơ này lúc ở nhà em hay được nghe bố em đọc cho nghe, giờ mới biết tác giả. Chị có thể cho em biết tên đầy đủ của tác giả được không ạ? Em cảm ơn
Bác tên là Hoàng Mộng, bác vừa mất hôm tại HN qua em ạ.
Đăng nhận xét