Đã lâu rồi nay mới được lang thang
Đường Ngô Quyền bóng sấu xanh trải rộng
Những cây sấu thâm trầm mơ mộng
Áo xù xì, cây khoác đã bao năm
Mùa hè về, thoáng trong vòm lá xanh
Hoa sấu nở, một màu hoa trong trắng
Tỏa hương thơm dìu dịu sâu lắng
Dù có xa, ta vẫn nhớ thật nhiều
Cây sấu ơi, người có nhớ những chiều
Ta đi học, trên đầu hoa sấu nở
Ôi cái thời, cuộc đời vừa hé mở
Ta nhìn đời qua màu trắng của hoa
Đã 2 năm rồi, ta rời xa
Không còn được đi bộ dưới hàng sấu
Không còn được hạnh phúc khi hoa sấu,
Nhè nhẹ vương trên mái tóc nữ sinh
Phổ thông trung học, thuở bình minh.
Lan Phương 6/1986
Đường Ngô Quyền bóng sấu xanh trải rộng
Những cây sấu thâm trầm mơ mộng
Áo xù xì, cây khoác đã bao năm
Mùa hè về, thoáng trong vòm lá xanh
Hoa sấu nở, một màu hoa trong trắng
Tỏa hương thơm dìu dịu sâu lắng
Dù có xa, ta vẫn nhớ thật nhiều
Cây sấu ơi, người có nhớ những chiều
Ta đi học, trên đầu hoa sấu nở
Ôi cái thời, cuộc đời vừa hé mở
Ta nhìn đời qua màu trắng của hoa
Đã 2 năm rồi, ta rời xa
Không còn được đi bộ dưới hàng sấu
Không còn được hạnh phúc khi hoa sấu,
Nhè nhẹ vương trên mái tóc nữ sinh
Phổ thông trung học, thuở bình minh.
Lan Phương 6/1986
4 nhận xét:
Cô bé 19 tuổi làm thơ hay thế !
Hi hi, một thời đã quá xa bạn S ạ
Hoài niệm...
Hay qua cam on ban Lan Phuong, di bo Ngo Quyen la duong minh thuong di day, nho qua!
Đăng nhận xét