NHÉ ANH....
Giọt mưa vô tình mang nỗi nhớ không tên
Đọng vào mắt bỗng dưng thành dòng lệ
Đời vẫn vui buồn nên yêu là như thế
Đêm cứ ép mình vào giấc ngủ mong manh
Muốn níu mùa thu để tìm chút nắng hanh
Trên phím đàn xưa em gõ vào nốt lặng
Tiếng thanh âm rớt vào lòng ngõ vắng
Hạt mưa nào...
....gọi nỗi nhớ giữa đêm
Giá như lúc này có anh ở kề bên
Vòng tay dịu dàng ngày nào còn ngần ngại
Sao anh biết...
....em thích anh ôm từ đằng sau lại
Anh sẽ hôn những sợi tóc mỏng manh
Dường như ngoài hiên giọt mưa cũng vương mành
Cùng lặng nghe tiếng xạc xào trong gió
Trút rơi nhiều bởi chiều nay lá đổ
Thành thảm vàng lót dưới bước chân người
Nỗi nhớ hôm nay! mà sao cứ đầy vơi
Em cứ đợi.... bước chân người sẽ tới
Chỉ cần hứa về ...để rồi em sẽ đợi
...dẫu mưa trắng phương trời sầu từng giọt vẫn rơi
Hãy ôm em dịu dàng....từ đằng sau nhé. Người ơi....
Thơ Giáng Hương
Người đăng:
Hoa Cỏ May
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
1 nhận xét:
Có lẽ đây là bài thơ hay nhất của bạn Giáng Hương mà mình đọc được HCM ạ. Like mạnh nhé!
Đăng nhận xét