Liệu có thể ghét con đường anh đang bước
Với lá xanh và hoa nở trên cành
Liệu có thể ghét anh chẳng nhìn sau trước
Chỉ nhìn mỗi người ngay bên cạnh là em
Có thể ghét? anh không luôn ở bên
Chỉ kiếm tìm em mỗi lúc vừa rảnh rỗi
Có thể ghét? anh vẫn luôn luôn vội
Cứ điện thoại hoài hỏi em đã tới chưa
Có thể ghét? cơn mưa đổ bất ngờ
Anh kiếm cớ cuộn tròn em trong áo
Miệng suýt xoa, có ướt không thì bảo
Nhoẻn miệng cười, anh ướt hết rồi kìa
Có thể ghét? anh mải miết si mê
Công việc, công việc và công việc
Chẳng gia đình, không người thân thiết
Bạn bè ư, cũng chỉ có vài người
Có thể ghét? anh rất ít lời
Mặt lạnh lùng, mắt đăm chiêu, xa thẳm
Môi mím chặt, ít khi cười tươi lắm
Thế mà bên em cũng thấy khúc khích cười
Có thể ghét? anh thật giống mèo lười
Thích ngủ vùi, tận trưa không muốn dậy
"Chỉ thỉnh thoảng anh nhớ em thôi đấy,
Con mèo lười bé nhỏ của anh đây"
Có thể ghét hết thảy thế gian này
Nhưng riêng anh thì sao em không thể
Không có anh ngày dài như thế kỷ
Em rất ghét anh mà không thể nói lên lời!
Chúc Linh 2015
2 nhận xét:
GHÉT của Chúc Linh là YÊU da diết .....
Bài thơ hay quá Chuc Ling
Đăng nhận xét