RU NHỚ
Đêm thu buồn thả nỗi nhớ đi hoang
Nỗi nhớ ngại ngần, bên song ngóng đợi
Nhớ tệ lắm, chỉ nhớ một người thôi, vời vợi
Dẫu biết chắc là người chẳng bao giờ nhớ về em
Nhớ và thèm, cảm xúc và cảm giác đan xen
Người ta bảo "nhắm mắt vào sẽ thấy hai là một"
Em nhắm mắt, vẫn vẹn nguyên mồn một
Những nụ hôn của anh chẳng thể lẫn được với người
Em bảo nhớ, bỏ đấy đi chơi
Hát nghêu ngao, nói cười, cùng thu xuống phố
Vô tình ngang qua con đường tinh xưa dang dở
Chỗ gốc cây kia anh đã hôn nhớ qua cả một đêm dài
Ngủ đi thôi nỗi nhớ anh kẻo sắp ban mai
Hư lắm đấy, biết không, tuổi nào rồi còn mộng mơ đến tội
Nhắm mắt nào, biết đâu trong giấc mơ nhớ sẽ được nhận một vòng ôm nóng hổi
Và một nụ hôn nồng nàn, hoà cảm xúc tan loang
Ngủ ngoan nhé ... (nhớ anh mãi ngập tràn)
Thơ Chúc Linh - ngày 18/9/2016
Người đăng:
Hoa Cỏ May
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
2 nhận xét:
NGƯỜI TA QUÊN...
Nắng thu vàng và nỗi nhớ miên man
Gió thu lặng , sóng trốn sâu mặt nước
Người đã đến rồi người lại quay bước
Tặng cho em những chua xót não nề….
Chẳng thể quên những khoảnh khắc đê mê
Vòng tay siết, nụ hôn tràn nhung nhớ
Những phút giây mình hòa chung hơi thở
Em còn vương, sao người nỡ vội quên?
Trót yêu người, em đã chẳng bình yên
Dẫu mùa thu đang dịu dàng trước cửa
Mà nỗi nhớ cháy bùng thành ngọn lửa
Như đốt, như thiêu nóng rực lòng em
Dù em biết, người ta đã lãng quên…
Hay quá, cả 2 bài. Like mạnh nhé!
Đăng nhận xét