Lòng dặn lòng đừng
nhớ
Mà sao mãi chẳng
quên
Chiếc lá rơi
nghiêng cửa
Cũng nhớ ai, lặng
im.
Bóc một tờ lịch mới
Ngày theo ngày
trôi qua
Trăng vừa tròn
tháng trước
Đã ngẩn ngơ bên
nhà
Phải màu trời là
trắng
Và màn đêm mãi
đen
Nỗi nhớ màu gì vậy
Làm sao vẽ hỡi
em?
Một mình bên hồ vắng
Tỉnh mộng, chợt hiểu
rằng:
Dù nhớ đến quay
quắt
Cũng chìm vào
tháng năm
Vô Danh 2/6/2015
3 nhận xét:
NHỚ...
Cố dặn lòng đừng nhớ
Lại càng không thể quên
Nhớ ngập từng hơi thở
Như một điều hiển nhiên.
Có chiếc lá chao nghiêng
Khẽ khàng đậu bên cửa
Không cuốn theo chiều gió
Nỗi nhớ nằm lặng câm
Mưa phùn ướt mùa xuân
Hay nắng cháy mùa hạ
Mùa thu vàng úa lá
Lạnh giá của mùa đông
Nỗi nhớ vẫn không ngừng
Xoáy vào tim thổn thức
Bốn mùa đều day dứt
Nhớ, nhớ hoài không quên
Nỗi nhớ có màu đen
Màu của đêm quạnh vắng
Nỗi nhớ có màu trắng
Màu của nắng ngọt ngào
Nhớ mãi, nhớ cồn cào
Biết khi nào nguôi nổi
Từng ngày qua, ngày tới
Nhớ đầy theo tháng năm
4/6/2015
Đối hay quá, Hoa Cỏ May!
Cám ơn Hoa Cỏ May & Như Hải
Đăng nhận xét