NHÓC À!

24 tháng 2, 2017 1 nhận xét

Nhóc à!
Chị cũng muốn một lần được nắm bàn tay em
Được một lần dựa vào bờ vai vững chãi
Gục đầu vào vồng ngực êm ái
Khóc cho tan đi những đắng cay
Nhóc à,
Chị muốn một lần được mềm môi say
Những giọt rượu nồng nàn trong cơn mơ tình ái
Được một lần chị trở về khờ dại
Tuổi đôi mươi.
Nhóc à,
Chị đã đi quá nửa cuộc đời
Có những vết thương âm thầm chưa kín miệng
Đã trải qua trăm nghìn điều tiếng
Trái tim chị ngỡ đã cằn khô.
Nhóc à,
Đời chẳng đẹp như giấc mơ
Lời em nói, ‘ tim chị nghe ân tình loạn nhịp’
Chị muốn dừng bước chân, chờ cho em đuổi kịp
Nhận từ trái tim em,
Nụ tình nở trái mùa.
Nhóc à,
Những ngọt ngào chị cất gọn góc tim xưa
Muốn mang ra trao hết cho em thành yêu dấu
Bàn tay em phong trần
Chị dựa vào nương náu
Đi trọn kiếp nhân gian.
Nhóc à,
Giấc mơ đưa em đến bên chị thật muộn màng
Chị cũng muốn được một lần cùng em ‘ngược nắng’
Nhưng
Bàn tay tuột khỏi tay lẳng lặng
‘ Em bắt được chị rồi’
Chị vẫn buộc phải xa em thôi
Nhóc à
Cảm ơn em đã đến bên đời…
24/2/2017

P/s: Rất cảm ơn bài thơ của Hưng Đăng Lê viết tặng Ngọc Nhu. Chị thích bài này lâu lắm rồi mà nay mới viết theo được, cảm ơn Hưng lần nữa nhé:
Chị à!
Thử một lần đưa tay chị cho em nắm được không?
Em sẽ dắt chị đi qua những bão giông, cô lẻ
Dẫu biết rằng bàn tay em thì nhỏ bé,
Nhưng cũng đủ rộng để nắm trọn tay ai
Hãy thử một lần,chị gục mặt vào bờ vai
Của em chứ đừng là của ai kia xa lạ
Những vết thương trong chị cứ để một tay em chắp vá
Dẫu biết là điều đó thực sự viển vông
Nhưng chị thử một lần, cho em hôn lên mắt chị được không?
Một lần...
cho em nuốt trọn vào lòng...
những vị mặn mòi chua chát!
Và hãy để em ghé môi lên tai chị rồi hát:
"Đừng buồn chị nghe,có em ở đây rồi!"
Hãy để em có thể đặt tay lên tóc chị,
gắn những loài hoa trắng lên ngôi
Để đêm có phai phôi, thì ngày ta lại thành tri kỉ
Để những lúc khoác áo blue tình yêu, em sẽ thành bác sỹ
Chăm sóc ân cần, chữa trị những vết thương kia!
Dẫu có đôi lúc miệng đời sẽ cười chê
Tai cũng sẽ nghe những điều mình không muốn
Sao không lần nào hỏi thử những đoá hoa chị vun trồng lên luống
Hoa còn nở trái mùa thì huống chi người cũng có lúc đi trái yêu thương.
Những thứ xa hoa em không đem đến (hãy xem nó là thường)
Vì trong lồng ngực em con tim kia dường như chỉ chực chờ dâng hiến!
Em sẽ ngân nga bài hát ta nghe"thuyền và biển"
Thuyền vượt sóng, biển ôm trọn vào lòng mình
Đừng trả lời,
chị hãy cứ lặng thinh!
Nhắm mắt lại, để tim nghe ân tình loạn nhịp
Để mùa cũ đi sau, sẽ không bao giờ đuổi kịp
Em bắt được chị rồi, chị ngược nắng cùng em nghe?

1 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB