Màu thời gian

4 tháng 6, 2013 3 nhận xét

Tự mình biết đã qua thời tuổi trẻ
Mắt đã mờ, chân bước chậm hơn rồi
Mỗi năm đến với biết bao thay đổi
Tóc bạc thêm, quần áo thêm size.

Ta còn lại bao nhiêu thời gian nhỉ?
Có cần tìm niềm vui trong men say?
Dù cố níu thời gian thêm tý chút
Chẳng thể nào ngưng cuộc sống đổi thay!

Quần áo chật, nào ta mua đồ mới
Mắt đã mờ, đeo kính lão lên thôi
Tóc đã bạc thì nhuộm thay mầu khác
Tập thể thao ta sẽ khoẻ, yêu đời.

Ta có bạn, hạnh phúc nào hơn thế!
Bạn của ta cũng tóc bạc, da mồi
Soi vào bạn, ta thấy mình mãi trẻ
Ta cám ơn đời vì có bạn, bạn ơi!

BH 4/6/2013 

3 nhận xét:

  • Thúy Doãn nói...

    Đọc bài thơ của Hoa mà thấy buồn thế, có đủ hết tiêu chuẩn trong này rồi, kính lão đeo rồi, quần áo váy vóc chật hết rồi, tóc bạc rồi chân bước đi ko còn nhanh nhẹn nữa rồi! mới hơn 40 mà đã già thật sao!!! huhu

  • Như Hải nói...

    Đây là ý kiến của Hùng, ông xã bạn Nga ở Đức nhé: "Thời gian vô tân...Đối với thanh niên ta đã hơi già, đối với Babys ta đã rất già, đối với các cụ ta còn trẻ lắm!!! VÔ TƯ ĐI..."
    Hèn chi 2 bạn mình luôn tươi trẻ!

  • lungbotay nói...

    Hôm trước có việc đi qua cổng trường cũ , chợt cảm thấy mình già quá rồi . Thời gian trôi nhanh thật . Đọc bài thơ của Hoa chợt thấy buồn

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB