Cô đơn giữa chốn đông
người
Cô đơn giữa những buồn vui thủa nào
Giữa người thân, vẫn
nghẹn ngào
Biết nên giữ, hay nên
trao ân tình…
Đây bố mẹ, đây gia
đình
Đây con đường cũ bao
lần ta đi
Hà Nội ơi có những
khi
Đạp xe giữa phố, đêm
khuya một mình
Thấy ra Hà Nội rất gần
Mà sao cũng thấy muôn
phần cách xa
Nhà ta, mà lại không
nhà
Phải chăng sống thật
mới là quê hương?
Tiếng rao đêm, gánh hàng
rong
Bát chè, khúc bánh, nặng
lòng rưng rưng
Bạn bè ơi, hỡi cố
nhân
Bàn tay này vẫn ấm nồng
bàn tay!
Đành làm một cánh cò bay
Một ngày mỏi cánh, thân này xin trao...
Tặng FF& những bạn sống xa HN
BH 1/8/2013
1 nhận xét:
Hay nhất là câu thơ "Một ngày mỏi cánh, thân này xin trao" đấy cả nhà ạ. Giai làng mong và chờ không biết khi nào gái làng của mình mỏi cánh nhỉ?!
Đăng nhận xét