Tâm Sự Thứ Bảy (48): Bông Hoa Hạnh Phúc

22 tháng 4, 2020 18 nhận xét

Có một người đàn ông may mắn do cầu nguyện thành tâm nên được Chúa Trời cho như nguyện: một nụ hồng mang tên Hạnh Phúc. Khi bông hoa nở sẽ mang lại hạnh phúc cho người chủ của mình. Do không may, người đó không biết cách chăm sóc cho bông hoa đặc biệt này nên bông hoa nở rất nhanh rồi tàn lụi. Người đàn ông đã buồn bã than trời, và xin Người ban cho một bông hoa khác.

Lần này Chúa Trời trao ông ta một nụ hồng lớn, thân khoẻ và dặn kỹ phải chăm sóc không chỉ bằng thức ăn mà phải bằng tình yêu thương nếu không kết quả cũng sẽ như vậy. Người đàn ông hoan hỷ và chăm bẵm hoa. Một ngày kia hoa nở đẹp và kết thêm nụ mới, rồi nụ mới.. Hạnh phúc cũng vì thế nhân đôi, nhân ba. Người đàn ông hạnh phúc trong một thời gian dài. Bẵng đi hàng chục năm người đàn ông nhờ đó đã trở nên thành danh, giàu có. Công việc cuốn ông theo, giờ ông chỉ lo việc kiếm tiền thật nhiều, thăng quan chức mà quên mất sự có mặt lặng lẽ của bông hoa, vật báu đã mang đến cho ông ta hạnh phúc.

Một ngày kia do thiếu tình thương yêu, bông hoa bất hạnh cũng dần héo úa. Chúa Trời đã lấy đi bông hoa hạnh phúc đó của ông như một lời cảnh cáo. Ông đã gào khóc thảm thiết, nhưng đã muộn. Bông hoa hạnh phúc đã không còn ở lại bên ông được nữa. Hạnh phúc cũng vì thế mà rời bỏ ông. Ông đấm ngực kêu trời, cầu xin một lần nữa, ông thề thốt thật chân thành: “Nếu được lần cuối cùng này, tôi sẽ chăm sóc cho bông hoa hạnh phúc của mình mãi mãi”.

Chúa Trời im lặng rất lâu, rồi thử thách ông trong sự sự cô đơn dài đằng đẵng. Sau một thời gian khi tâm người đàn ông đã an và biết lỗi, Chúa Trời quyết định ban tặng ân huệ cuối cùng: một nụ hoa hạnh phúc nhỏ bé, có mùi hương thật tuyệt vời. Người nói: “Ta trao cho ngươi bông hoa bé nhất nhưng cũng thơm nhất trong vườn hoa của ta. Đây là bông hoa hạnh phúc cuối cùng, hãy giữ lấy. Tuy nhiên nụ hoa này chỉ nở khi được chăm sóc bằng tình yêu thương vô điều kiện từ trái tim và một sự nhẫn nại chân thành. Nếu nuôi bằng tâm trí, bông hoa sẽ lập tức biến mất. Ông có làm được không?”.Người đàn ông sung sướng gật đầu.

Nụ hoa được mang về chăm sóc ngày đêm với tình yêu thương vô điều kiện và lòng nhẫn nại chân thành nên từ từ hé nở. Nụ hoa thật bé nhỏ và mong manh, không đẹp rực rỡ như những bông hoa khác, nhưng mùi hương khiến bất cứ ai cũng cảm thấy hạnh phúc khi cận kề.

Tưởng chừng câu chuyện có thể kết thúc trong hạnh phúc nếu như không có một ngày, Chúa Trời thử thách ông ta bằng cách trong giấc mơ, đưa ông ta vào một vườn hoa của Thiên Đàng, nơi ấy có không biết bao loài kỳ hoa dạ thảo. Mỗi loài đều to, đẹp và thơm nồng nàn. Ông ngây ngất say mê. Rồi đứng trước một bông hoa vừa hé nở đẹp rực rỡ ông thầm ước ao: “Giá ta có được bông hoa này. Bông hoa này đẹp hơn hẳn bông ở nhà. Bông mà ta đang có nhỏ bé và yếu ớt quá, ta lại phải nhẫn nại trồng và chăm bẵm nó rất lâu. Có bông hoa này hạnh phúc sẽ đến nhanh hơn và lớn hơn...”. Khi tâm trí ông khởi lên sự so sánh, tình yêu thương với bông hoa mà ông đang có cũng không còn. Bông hoa bé nhỏ ở nhà lập tức tàn lụi. Chúa Trời đã lấy đi mất bông hoa hạnh phúc ấy mãi mãi.

Người đàn ông đã khóc than sầu thảm xin Chúa Trời cho nhận lại bông hoa bé nhỏ, nhưng Người đã không đáp lại lời cầu xin ấy nữa. Người  đàn ông vì vậy chìm trong sự cô đơn và đau khổ cho đến hết cuộc đời.

Bài học: Hãy chăm sóc hạnh phúc của mình bằng tất cả tình yêu thương vô điều kiện và sự nhẫn nại chân thành. Hãy trân quý và giữ lấy Hạnh Phúc ấy cho dù là bé nhỏ. Vì một ngày nào đó hạnh phúc cũng sẽ như bông hoa kia rời khỏi ta, hoặc tàn lụi vì sự tham lam, thờ ơ và ích kỷ của chính ta.

BH 21/9/2013 

18 nhận xét:

  • Nặc danh nói...

    Ừ, hiểu ý rồi, chăm những ai tên Hoa. Tớ sẽ đổi tên mình từ Thanh Vân thành Hoa Hạnh Phúc Chăm Thì Trường Thọ Không Chăm Thì Mong Manh cho các bạn cả trai lẫn gái tha hồ thể hiện sự yêu thương vô bờ bến, vô điều kiện với tớ nhé.

  • Như Hải nói...

    Vân hiểu sai rồi, tại Cua viết hoa bằng chữ in (Hoa) nên Vân hiểu nhầm đấy. Hoa ở đây là bông hoa nhé, bông hoa hạnh phúc mà ai cũng có trong nhà mình ấy nhé!!!

  • Tâm đại tá nói...

    Hic mình cũng đang giàu chí tưởng bở như Vân nhưng kệ Vân ạ mình cứ hiểu theo cả 2 đi cho nó thích chứ nhỉ mà mình cũng thích cái tên bản quyền của Vân

  • Hà "Béo" nói...

    Mấy hôm bạn Hoa ra Hà Nội thấy nhiều bạn trong lớp 12cd không chăm sóc hoa Hạnh Phúc nên đăng bài này để các bạn kiểm điểm tình hình thực tế, mà các bạn đấy lại không chịu vào blog mới chán chứ, còn cái bọn cafe Chủ Nhật chăm hoa HP rất tốt, thậm chí thấy hoa nhà hàng xóm bị héo còn chăm hộ nữa cơ Vân ạ, mà tớ cũng bình chọn tên riêng của Vân đới...

  • Nặc danh nói...

    Thanh Hương ơi, Hoa Hạnh Phúc Chăm Thì Trường Thọ Không Chăm Thì Mong Manh ở bên Hương mấy chục năm qua mà Hương ko biết à? Bây giờ nhận ra của quí trong tầm tay mình rồi thì chăm nó đi Hưowng ạ. Ừ, thấy hoa HP nhà hàng xóm héo thì cũng nên chăm hộ, coi như là làm từ thiện í mà, giúp mang lại cho đời một bông hoa HP nữa, XH càng nhiều hoa HP sẽ càng tốt đẹp hơn, ý kiến hay quá Hà béo ạ.

  • Nặc danh nói...

    Đã gọi là làm từ thiện từ tâm thì sao lại phân biệt hoa đực, hoa cái hả Cua? Hoa đực, hoa cái, hoa lưỡng tính....hoa gỉ gì gi....chăm tất...vô điều kiện...

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB