Mọi
người phải hiểu sự vận hành của thân thể mình. Nếu bạn cố gắng làm cái
gì đó nhiều hơn mức thân thể có thể chịu đựng, thế thì sớm hay muộn bạn
sẽ bị ốm. Có giới hạn nào đó bạn có thể cố gắng chống lại thân thể,
nhưng điều đó không diễn ra mãi được. Bạn có thể làm việc quá vất vả.
Điều đó có thể trông không quá vất vả cho người khác, nhưng đấy không
phải là vấn đề. Thân thể bạn không thể chịu đựng được đến thế; nó phải
nghỉ. Và kết quả toàn bộ sẽ là như nhau.
Thay
vì làm việc trong hai, ba tuần và rồi nghỉ trong hai hay ba tuần, làm
việc cả sáu tuần và giảm công việc xuống một nửa... số học đơn giản.Và
điều này là rất nguy hiểm bởi vì nó có thể phá huỷ nhiều thứ mỏng manh
trong thân thể - liên tục làm việc quá tải và rồi bị cạn kiệt, suy
nhược, và nằm trên giường và cảm thấy tồi tệ về toàn bộ sự việc. Giảm
tốc độ bạn lại, đi chậm thôi và làm nó theo cách chung chung. Chẳng hạn,
không bước theo cách bạn vẫn bước. Bước chậm, thở chậm, nói chậm. Ăn
chậm; nếu bạn thường ăn hai mươi phút, để ra bốn mươi phút ăn. Tắm chậm;
nếu bạn thường mất mười phút tắm, để ra hai mươi phút tắm. Khắp mọi
nơi, các hoạt động nên giảm đi một nửa. Đấy không chỉ là vấn đề công
việc chuyên môn của bạn. Cả hai mươi tư giờ nên giảm đi, tốc độ nên đưa
về tối thiểu, một nửa. Đấy phải là sự thay đổi của toàn thể hình mẫu và
phong cách sống. Nói chậm... ngay cả đọc cũng chậm, bởi vì tâm trí có
khuynh hướng làm mọi thứ theo cách đặc biệt. Một người mang tính làm
việc quá nhiều sẽ đọc nhanh, sẽ nói nhanh, sẽ ăn nhanh; đó là sự ám ảnh.
Bất kì điều gì người đó làm, người đó sẽ làm nhanh, ngay cả khi không
có nhu cầu. Cho dù người đó đi dạo buổi sáng, người đó sẽ đi nhanh.
Chẳng đi đâu cả... đấy chỉ là đi dạo, và bạn có đi hai hay ba dặm thì
cũng đâu có gì khác biệt. Nhưng người bị ám ảnh bởi tốc độ thì bao giờ
cũng đi nhanh. Đây chính là cơ chế tự động của người đó, hành vi máy móc
tự động. Nó trở thành gần như có sẵn. Cho nên dừng điều này lại.
Từ
hôm nay, giảm mọi thứ còn một nửa. Đứng lên từ từ, bước đi chậm rãi. Và
điều đó cũng sẽ cho bạn một nhận biết rất sâu sắc nữa, bởi vì khi bạn
làm điều gì đó rất chậm - chẳng hạn, đưa tay bạn lên rất chậm - bạn trở
nên tỉnh táo rất sâu về nó. Khi bạn di chuyển nó nhanh, bạn làm nó một
cách máy móc. Nếu bạn muốn làm chậm lại, bạn sẽ phải làm chậm một cách
có ý thức; không có cách khác.
(Osho)
5 nhận xét:
Trích bài nói chuyện rất hay của Osho nhé. Mong là tất cả từ hôm nay sẽ..chậm lại còn 1/2 thời gian bình thường. Hic
Bài viết giống với mình quá , mình luôn làm cái gì cũng nhanh . Mặc dù đôi lúc ko phải vội gì .
Mình ăn nhanh , tắm nhanh , làm gì cũng nhanh . Cám ơn Hoa rất nhiều về bài viết
Cái gì cũng nhanh....phải thay đổi là đúng roài Kien ơi!!!
Hay quá, sống chậm cả về nghĩa đen và nghĩa bóng
Đăng nhận xét