Táo : Anh Chí ơi , anh Chí
Chí Kiên : Ai đấy , có việ gì mà hét toáng lên thế , tôi đã điếc đâu
Táo : Anh Chí , anh Chí , tôi Táo đây
Chí Kiên : Ôi ông Táo , bé cái mồm tôi nhờ một chút . Vợ đi vắng điện về giục liên tục , trốn việc về đây tiễn ông đấy . Mà sao tên tôi không gọi lại lôi tên đệm ?
Táo : Tôi gọi thế để mong anh năm sau thay đổi , có chí thêm một chút chứ cứ bạ đâu vui đấy thì rất hỏng , khéo thành Chí Phèo
Chí Kiên : Gớm giờ cũng chơi chữ nhẩy , nhẽ có khi ông là Táo tầu chứ không phải táo ta
Táo : Ừ thì cũng lo xa một chút , anh tu chí làm ăn chịu khó cuối năm tôi còn có tí lộc , đôi cá chép cưỡi về chầu anh Hoàng . Chứ anh vợ đi vắng , ham chơi hơn ham làm khéo tôi ra đường làm xe ôm chứ chả bỡn
Chí kiên : Thôi biết rồi , xin bố . Vợ đi vắng đã thấy nhục rồi đây này , lo xa cho việc cúng tiễn ông đến mệt . Điẹn về từ hôm qua dặn dò đủ điều cứ như là mẹ tôi không bằng . Nào cá chép , nào quần áo , nào tiền dắt đít để ông làm lộ phí đi đường . Gớm , tôi trốn vội công việc về đây lo cho ông đầy đủ , đến nhọc
Táo : Ừ thì mỗi năm chỉ có một ngày anh lo cho tôi tí , anh tưởng thân tôi nhàn lắm à ? Thức trắng mấy đêm liền mới xong bản báo cáo cho anh Hoàng
Chí Kiên : Ông khéo khoe ! Tôi lạ gì , lại lôi bản báo cáo năm trước ra thay ngày , tháng , chỉnh sửa đôi chút thêm vào tí thành tích vậy là xong tấu sớ . Kinh tế thì suy thoái , kiếm miếng đút mồm còn quá nhọc nhằn vậy mà báo cáo các ông toàn kể thành tích vượt khó kinh hoàng . Ngọc Hoàng các ông lắm lúc quan liêu bỏ mẹ , chỉ biết ngồi rung đùi đợi các Táo lên để thu tô .
Táo : Sủ sui cái mồm anh , chỉ được cái nói đúng là không ai bằng . Xem nào , anh chuẩn bị đầy đủ cho tôi chưa ?
Chí Kiên : Đây , đúng lời vợ dặn . Cá chép một đôi , quàn áo , mũ mãng , tiền tiêu vặt dọc đường . Chen vãi mật mới sắm cho ông được đôi cá đấy ., tưởng hết thì tôi có khi mua cho ông đôi cá diếc đi tạm , gì mà cứ phải cá chép . cá nào chả là cá
Táo : Tôi có muốn thế đâu , tai lũ người các anh cứ gán cho tôi cá chép hoá rồng đấy thôi . Có nhẽ năm sau tôi bắt xe buýt đi cho lành , qnh cũng đỡ vất vả
Chí Kiên : Ừ , Còn nhớ có năm tôi vừa thả cá cho ông , đã có thằng chực vớt mất . Khổ thân ! Năm đó ông đi bộ , chầu muộn , anh Hoàng mắng cho phát nhục
Táo : Thôi anh đừng kể chuyện xưa tôi lại thấy tủi thân , cái lũ người các anh cũng tham lam quá độ . Ai đời người thả cá trên bờ đã có thằng dưới nước đứng chực vớt ngay , tôi chậm chân thế là đành cuốc bộ
Chí Kiên : Cũng tại ông đủng đỉnh quen rồi , chứ kiếp người bọn tôi kiếm được miếng ăn tranh giành nhau khiếp lắm . Mà ông thần thông quảng đại sao không vật chết mấy thằng cướp cá của ông ?
Táo : Anh nói hay nhỉ , chúng nó đông như kiến , vật làm sao xuể .Tôi mà vật hết được chúng nó thì có khi đăng ký si gêm môn vật tự do , kiếm cái huy chương lãnh tiền thưởng còn hơn làm kiếp Táo
Chí Kiên : Ừ ! thôi ông cũng đành sống chung với lũ , cố học mấy miếng theo chúng nó mà phòng thân . Xã hội bây giờ , ngù ngờ như ông có mà mốc mép
Táo : Năm nay vợ đi vắng , thấy anh vất vả hản lên ?
Chí Kiên : Chả giấu gì ông , vất vả lắm . To bé việc gì cũng đến tay , gần Tết bận bù đầu , mệt lắm
Táo : Mọi năm thấy anh to còi lắm mà , khinh vợ như mẻ
Chí Kiên : Cũng nghĩ đâu cơ sự thế này , việc vất vả thì cố tí cũng qua . Nhưng ông thấy đấy , sắp Tết rồi giúp việc cũng về nốt, còn lại mỗi thân tôi . Năm nay nghỉ dài hay ông lên chầu Ngọc Hoàng xong quay lại ăn Tết cùng tôi nhé
Táo : Nhìn mấy cái gối ôm ở giường tôi cũng thấy thương ông . Thời tiết lại lạnh thế này , nhưng quay lại ăn Tết với ông để con mụ Táo nhà tôi lột xác tôi ra à . Thôi cố chịu , ba năm là mấy . Lúc đó vợ anh về lại tha hồ tinh tướng , to còi
Chí Kiên : Sư bố nhà ông , chỉ được cái an ủi đểu . Ngấm rồi , sau vụ này chắc ngoan như cún
Táo : He he ! Thấy chưa , đàn ông các anh chỉ được cái tinh tướng mồm khi nốc mấy cốc bia , cốc rượu coi vợ mình như đứa ở . Bây giờ mới vắng vợ dăm tháng biết tay ngay
Chí Kiên : Ừ thôi , trong cái rủi có cái may . Có xa vợ mới ngộ ra nhiều thứ . Không thì mình cứ tưởng lúc nào mình cũng nhất . Sau đợt này vợ về tôi nhận chân về nhì cho lành ông ạ
Táo : Thôi cũng mừng anh hiểu ra nhiều điều , tôi đi đây cho sớm . Đi muộn lại lo tắc đường , anh ăn Tết vui vẻ nhé , năm sau gặp lại
Chí Kiên : Thôi ông đi cho sớm , xong việc còn về ăn tết với Táo bà , tôi vào cắm nồi cơm tranh thủ giặt bộ quần áo . Tết đến nơi rồi , hẹn năm sau gặp lại ông . Cho tôi gửi lời thăm anh Hoàng nhé
(viết bởi lungbotay)
10 nhận xét:
He He ! Hôm qua nhớ lời vợ dặn , chạy vội về làm cơm cũng tiễn ông Công ông Táo . Cúng xong hạ mâm làm chén rượu , đêm ngủ mơ đung giấc mơ như vậy .Sáng tỉnh dậy biên lại nguyên xi hầu các bạn
Thêm mấy từ , Hoa đừng chỉnh sửa của mình nhé . Cứ để tự nhiên cho vui
Ui bạn mình tỉnh ra rồi à! thích nhất câu: đàn ông các anh chỉ được cái tinh tướng mồm khi nốc mấy cốc bia , cốc rượu coi vợ mình như đứa ở . Bây giờ mới vắng vợ dăm tháng biết tay ngay... tranh thủ giặt vài bộ quần áo..
Vợ mà đọc xong thì lại thấy thương quá Kiên ơi!!
He he ! Thuý ,đấy là lời Táo nhé , Lửng vẫn vững như thành , quá ổn . Hơi buồn tẹo thôi
Vợ xem được bài này thì vui cả năm đấy bạn K !!!
Đến Táo còn phải sợ vợ đấy Chí. Lửng nhé .Sau 3 năm vợ Lửng về là Chí Lửng quen việc biết tuốt rồi ....Mà làm cho vợ chứ cho ai mà phải kể
He he ! Hoa hậu , hay mình đưa lên PB cho vợ xem nhỉ ? Đang lưỡng lự không biết có nên nghe theo tư vấn của Vi không đây ?
He he ! Sợ sau ba năm việc nào tao cũng biết tuốt , vợ lại hoá thừa khéo thành nợ nhỉ ?
Bài này hay tuyệt. Thế này là Giang có thêm đối thủ biên tập cho chương trình họp lớp sắp tới rồi nhé!
He he ! Hay thật không đấy Hoa ?
Đăng nhận xét