Câu chuyện ngụ ngôn

4 tháng 9, 2016 0 nhận xét
Có một người chăn cừu thường cho bầy cừu của mình kiếm ăn ngoài đồng cỏ thì một hôm trời bỗng nổi cơn mưa gió bão bùng. Anh bèn lùa bầy cừu của mình vào hang để tránh bão. Trong hang, anh đã chuẩn bị sẵn một ít cỏ khô để cho đàn cừu của anh ăn khi chúng đói. Và rồi anh phát hiện một vài con dê rừng đã chạy vào hang trú trước. Người chăn cừu thấy đây là cơ hội để tăng số lượng thú nuôi nên đã không đuổi dê rừng đi mà còn lấy cỏ khô cho chúng ăn mặc dù đàn cừu của anh đang đói. Trời quang mây tạnh, đàn cừu của anh chạy ra ngoài đồng cỏ kiếm ăn. Các chú dê rừng cũng chạy ra ngoài nhưng lại nhanh chóng trốn sang hướng khác.
Thấy vậy, người chăn cừu ngạc nhiên và kêu lên: “Này, bọn dê rừng kia, tại sao các ngươi lại bỏ trốn? Chẳng phải ta đã đối xử tốt với các ngươi sao? Ta còn cho các ngươi trú trong hang, thậm chí còn cho các ngươi ăn cỏ khô để dành trong đó”. Lũ dê rừng chạy trốn nghe vậy bèn ngoái đầu dừng lại và con đầu đàn cất tiếng nói: “Chúng tôi cám ơn lòng hiếu khách của ông. Ông tốt với chúng tôi. Ông cho chúng tôi chỗ trú ngụ lúc trời mưa bão và còn cho chúng tôi ăn nữa. Nhưng thức ăn mà chúng tôi ăn lẽ ra phải dành cho đàn cừu của ông. Ông đối xử tốt với chúng tôi, nhưng lại tệ bạc với chính đàn cừu của mình. Chúng tôi không muốn trở thành những con cừu của ông”.
(Ô Dốp)
Câu chuyện mình nhặt được trên mạng, khi nói về việc người Việt còn không đối xử tốt với người Việt thì làm sao có thể đối xử tốt với người khác ngay trên sân nhà (về các chính sách kêu gọi đầu tư, về việc sính ngoại trong xử thế...). 
St

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB