Cô đơn
Em không thể thấy được con đường
Khi không trở nên cô đơn giữa dòng đời biến động
Bởi các pháp là muôn trùng sống động
Ta thấy gì trong mỗi sát na trôi?
Ừ em à, vũ trụ này rất đỗi xa xôi
Cũng vô cùng gần gũi
Không thể đợi tất cả phải hiểu mình như em mong muốn
Những thăng trầm đều giúp ta lớn khôn
Như đất bồi cây
Như bùn dơ vun đắp những đoá sen gầy
Như bình minh hồng hoang ló rạng
Nắng thấp thoáng trong từng vòm lá
Sưởi ấm đám cỏ ướt sương
Hạt bụi kia cũng chứa cả vũ trụ ở bên trong
Ta trở nên nhỏ bé đến vô cùng hơn thế
Thì em ơi hãy nhớ
Chỉ trong cô đơn mới thấy rõ
Vẻ đẹp lạ lùng, mầu nhiệm của cuộc sống rất đỗi đáng yêu này!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét