Cho đi

4 tháng 9, 2017 0 nhận xét
Vào một ngày mùa đông giá rét, một cậu bé đứng chân trần trên tuyết ở bên ngoài một cửa hiệu giày. Cậu bé run rẩy trong giá lạnh và nhìn chăm chăm vào các đôi giày qua tấm cửa kính mờ mờ.
Đúng lúc đó có một quý cô bước ra khỏi hiệu giày, và trong khi đợi xe, cô vô tình nhìn thấy cậu bé. Cô đến gần cậu và hỏi: “Bé con, sao cháu lại đứng đây một mình thế? Và sao cháu lại đi chân đất trong trời lạnh thế này, giày của cháu đâu rồi?”.
Cậu bé trả lời: “Cháu không có đôi giày nào cả… cháu đứng đây để cầu xin Chúa Trời hãy ban cho cháu một đôi”.
Quý cô lặng người khi nghe câu trả lời, thế rồi cô dẫn cậu bé vào trong cửa hàng giày và nhờ nhân viên bán hàng giúp cô mang tới một chậu nước nóng và khăn. Khi nhân viên bán hàng mang tới những thứ cô yêu cầu, cô gái trẻ lại quỳ xuống rửa sạch và lau khô tay chân cho cậu bé.


Cậu bé với đôi chân trần đứng bên ngoài một cửa hiệu giày. Ảnh minh họa 

Sau đó, cô lại chọn cho cậu bé một đôi giày và tất. Cô nói với cậu một cách dịu dàng: “Bé con, bây giờ cháu cảm thấy ấm hơn rồi chứ?”. 
Khi người phụ nữ chuẩn bị rời đi, cậu bé đã nắm lấy bàn tay cô, ngước lên nhìn cô với đôi mắt trong veo và hỏi: “Cô ơi, cô là vợ của Đức Chúa Trời đúng không ạ?”. 
Cô vội quay mặt để giấu đi những giọt nước mắt của mình. “Không cháu ạ, cô chỉ là một trong những đứa con của Ngài mà thôi”. Quý cô vừa dứt lời, cậu bé đã ôm chầm lấy chân cô và reo lên: “Cháu biết ngay mà, cô đúng là người thân thích của Chúa Trời!”
Suy ngẫm:
Khi chúng ta trao đi lòng tốt, khi chúng ta dùng thiện lương và chân thành để đối đãi với mọi người, thì chúng ta cũng giống như những “sứ giả” của Đức Chúa Trời. Hãy để tình yêu thương được lan tỏa trên khắp thế gian, và hãy để cho tình yêu ấy sưởi ấm mỗi tâm hồn trong ngày đông giá lạnh.
ST 

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB