Tôi chỉ là một
người bình thường
Xúc chạm với đời
vẫn còn đầy cảm xúc
Ai đó làm tổn
thương vẫn rung lên thổn thức
Vẫn giận hờn vì
vài chuyện nhỏ nhoi...
Vẫn còn ‘tham’ vì
những những mong ước không lời:
Mong mình khoẻ, dẻo
dai trên đường đời khó nhọc
Mong gia đình êm ấm,
trong ngoài được hạnh phúc
Mong bạn thân sẽ
mãi mãi bên mình ...
Cũng biết rằng sức
khoẻ rồi cũng sẽ lụi tàn
Gia đình cũng sẽ
có người đi sau, về trước
Và bạn bè, những
người thân yêu như ruột thịt
Cũng có đôi lần
làm tan nát, lòng đau...
Bình thường thôi,
tôi chỉ là một người với đủ 6 giác quan
Bạn bảo: "Sao không chịu đựng thêm một tý nữa
Sao không thể,
như mọi khi biết mỉm cười dù trong lòng bão tố
Rất kiên cường,
là chỗ dựa bình an... “
Bạn ơi, tôi chỉ
là một người rất đỗi bình thường
Hãy cho tôi được
cười giòn tan như con trẻ
Hãy cho tôi được
khóc, không phải giấu mãi nỗi buồn vào bên trong, tưởng lầm mình mạnh mẽ
Được một lần là một
thục nữ yếu mềm.
Bình thường thôi...
tôi vẫn chỉ là một người bình thường...
BH. 11/11/2015
1 nhận xét:
Rất hay, Hoa à. Tớ sẽ đọc kỹ thêm.
Đăng nhận xét