Mưa lại chợt về đây đêm qua
Xối xả đường khuya, ngàn giọt thương, giọt nhớ
Ướt mờ nhoè câu thơ xưa dang dở
Nét môi buồn...
Nơi góc phố...
... đã xa...
Xối xả đường khuya, ngàn giọt thương, giọt nhớ
Ướt mờ nhoè câu thơ xưa dang dở
Nét môi buồn...
Nơi góc phố...
... đã xa...
Cánh Sâm cầm chỉ còn trong bài ca
Không níu được những gì là mộng ước
Bình minh vẫn chênh chao trên sóng nước
Lá cây buồn vương vất úa vàng rơi...
Không níu được những gì là mộng ước
Bình minh vẫn chênh chao trên sóng nước
Lá cây buồn vương vất úa vàng rơi...
Mưa lại về đây ào ạt tung trời
Sấm rền vang như lời nào tiếc nuối
Yêu thương xưa của một thời đắm đuối
Trôi mất rồi, cùng với tiếng mưa đêm...
Sấm rền vang như lời nào tiếc nuối
Yêu thương xưa của một thời đắm đuối
Trôi mất rồi, cùng với tiếng mưa đêm...
Mưa đã tạnh, rớt vài giọt dịu êm
Đường loáng nước, bóng đèn đêm buồn bã...
Cũng đành vậy, rủ lòng không yên ả
Cho dấu xưa lại day dứt tìm về...
Đường loáng nước, bóng đèn đêm buồn bã...
Cũng đành vậy, rủ lòng không yên ả
Cho dấu xưa lại day dứt tìm về...
Dẫu biết rằng phải tỉnh qua cơn mê
Đón bình minh trên mặt hồ lặng sóng,
Nhờ cơn mưa xoá hoài niệm cháy bỏng.
Dĩ vãng lại dội về, đọng mãi trong tim ta.
Đón bình minh trên mặt hồ lặng sóng,
Nhờ cơn mưa xoá hoài niệm cháy bỏng.
Dĩ vãng lại dội về, đọng mãi trong tim ta.
1 nhận xét:
Dẫu biết rằng phải tỉnh qua cơn mê
Đón bình minh trên mặt hồ lặng sóng,
Nhờ cơn mưa xoá hoài niệm cháy bỏng
Dĩ vãng lại dội về, đọng mãi trong tim ta.
Tx nàng.
Đăng nhận xét