Anh đi rồi,
Khuất xa em mãi mãi
Chẳng khi nào hẹn ngày anh trở lại
Bên em.
Chẳng khi nào hẹn ngày anh trở lại
Bên em.
Cây hoa tím, anh trồng ở bên thềm
Đã vươn cao và nở hoa rực rỡ.
Em nhìn hoa, lòng trào lên nỗi nhớ
Anh xa rồi
Yêu thương vẫn nôn nao
Đã vươn cao và nở hoa rực rỡ.
Em nhìn hoa, lòng trào lên nỗi nhớ
Anh xa rồi
Yêu thương vẫn nôn nao
Anh bỏ lại mình em với chênh chao
Chiếc giường nhỏ, nghiêng bên nào cũng rộng
Cuộn trong chiếc chăn dày, không thấy ấm
Thoáng qua trong cơn gió
Lời thì thầm:
‘ Em có lạnh không em?’
Chiếc giường nhỏ, nghiêng bên nào cũng rộng
Cuộn trong chiếc chăn dày, không thấy ấm
Thoáng qua trong cơn gió
Lời thì thầm:
‘ Em có lạnh không em?’
Như có bàn tay ai khẽ vuốt mái tóc mềm
Em vẫn thấy anh như đang kề sát cạnh
Bừng tỉnh giấc, căn phòng chợt hiu quạnh
Em mất anh thật rồi, anh ơi.
Em vẫn thấy anh như đang kề sát cạnh
Bừng tỉnh giấc, căn phòng chợt hiu quạnh
Em mất anh thật rồi, anh ơi.
Bao năm rồi, nỗi nhớ vẫn chưa nguôi...
Hoa Cỏ May 5.11.2015
Hoa Cỏ May 5.11.2015
(Viết tặng Ngọc Tú, sau khi hôm nay thấy status của bạn trên FB)
1 nhận xét:
Bài thơ cảm động, tin rằng Tú sẽ thích, Hoa Cỏ May à! Tx nàng
Đăng nhận xét