Viết cho người

23 tháng 3, 2016 0 nhận xét
“ Ta biết rồi, trái tim kiêu hãnh quá,
Nhận ra mình, khi người đã quay đi...”
(Ka)
--------
Ta nhận ra ta khi tất cả đã không còn
Sau màn đêm đen vỡ vụn
Những lời yêu lập loè như đom đóm
Đom đóm thôi mà, đâu phải lửa cháy, hỡi em!

Trong tận cùng sâu thẳm trái tim
Những nhát cắt khiến vết thương ứa máu
Lẳng lặng ta khâu
Những mảnh vụn đớn đau
Con tim rách nát

Ta chợt nhận ra ta
Thật sự
Và nhận ra người
Sau toan trắng, bột màu

Giá như...
Mà làm gì có ‘giá như’ nào nữa đâu
Ta như chú nai con cúi đầu, ứa lệ
Lặng lẽ rời bày đàn trong một chiều hoàng hôn
Giữa rừng hoang lạnh giá
Kiêu hãnh chôn vùi
Niềm đau...

Ta chợt nhận ra ta
Chỉ là rất muộn
Giữa canh thâu
Một quân Tốt trong bàn cờ trận mạc
Bao nhiêu Tướng, Ông, Bà, Xe, Pháo, Mã
Có ai ngoái đầu xem Tốt ngã ngựa bao giờ!

Trái tim dù nhỏ máu đào
Vẫn kiêu hãnh một màu thắm đỏ
Vẫn sẽ đập cho đến ngày không thể đập hơn được nữa
Bởi vì yêu, nên chấp nhận mù loà...

Lần cuối cùng
Viết cho một người đã quay gót rời xa.

BH. 22/3/2016
(Hoạ theo thơ tình của nàng khó quá, Ka ạ) 

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB