Em mệt rồi, nằm nghỉ ở đây thôi
Ngọn đồi cao, gió gào và mây phủ
Cây thập tự sáng rực trong đêm ngủ
Soi cho hồn em, biết lối trở về nhà
Ngọn đồi cao, gió gào và mây phủ
Cây thập tự sáng rực trong đêm ngủ
Soi cho hồn em, biết lối trở về nhà
Ngày lang thang theo nắng rải, thăm hoa
Hát cùng cây, bốn mùa thay lá mới
Em viết thơ cho gió mượn làm tiếng thổi
Ghé hôn anh mỗi lúc anh thoáng buồn
Hát cùng cây, bốn mùa thay lá mới
Em viết thơ cho gió mượn làm tiếng thổi
Ghé hôn anh mỗi lúc anh thoáng buồn
Thật tự do khi là bóng, là hồn
Được yêu anh cả lúc anh bận vội
Em sẽ ôm, sẽ yêu anh mỗi tối
Kệ cho ai cười, dù anh muốn hay không
Được yêu anh cả lúc anh bận vội
Em sẽ ôm, sẽ yêu anh mỗi tối
Kệ cho ai cười, dù anh muốn hay không
Làm một hồn ma chẳng phải lo nghĩ lấy chồng
Thoải mái yêu người đâu cần người yêu lại
Em nằm xuống đây, hãy cho em một bông hồng vừa hái
Để em biết rằng em là cô gái anh đã từng yêu
Thoải mái yêu người đâu cần người yêu lại
Em nằm xuống đây, hãy cho em một bông hồng vừa hái
Để em biết rằng em là cô gái anh đã từng yêu
(Ảnh Le Fi Fi 9.2015)
Chúc Linh tháng 9/2015
4 nhận xét:
Bài này hay tuyệt, mình mê lắm Chúc Linh à.
Bài thơ xúc động quá. Cám ơn Chúc Linh, HCM nữa!
Bài họa của Giáng Hương, cũng rất hay:
Anh đã đến đây nơi đỉnh núi mờ sương
Nơi gió hú,mây ngàn cùng tuyết lạnh
Thập trắng đơn côi, số phận sao bất hạnh
Để em nằm đây hồn vương vấn mây ngàn
Vẫn mang theo một tình yêu chứa chan
Người con gái anh từng yêu biết mấy
Giá có thể chứng minh cho em thấy
Mang tặng em ....bông hồng nhỏ đẫm sương
Để cùng em nơi này với gió với mây
Cùng gieo vần cho thơ tràn khắp chốn
Vẫn như ngày nào mình bên nhau yêu dấu
Em bây giờ hồn phiêu lãng nơi đâu?
Giờ chỉ mình anh trước thập tự cúi đầu
Và trên tay là bông hồng thắm đỏ
Đừng khóc nghe em.... trái tim anh tạn vỡ
Bởi em mãi là người anh đã từng yêu
Hay , cả hai bài , cảm động !
Đăng nhận xét