Let it be

14 tháng 3, 2016 9 nhận xét

“Chẳng có ai đầu trần và ngốc nghếch như em..”
Đừng ngoái đầu nhìn về phía sau em nhé
Cứ để mưa rơi trên tóc em lặng lẽ
Để đôi lần được ngốc nghếch trong mưa.

Hãy cứ để tâm hồn, dù chỉ một lần, không đậy che
Để niềm vui ngô nghê vỡ oà vì vài dòng tin nhắn
Dù nước mắt có trực trào ra trên gương mặt
Thì em ơi cứ để nước mắt được tự do tuôn rơi...

Hãy cứ tin và yêu đi em ơi!
Khi trái tim nhỏ nhoi vẫn còn biết rung lên đầy cảm xúc
Khi con người ở trần gian vẫn lang thang kiếm tìm hạnh phúc
Thì ngốc nghếch này em hãy đổi lấy hân hoan

Dù hạnh phúc có mong manh khói sương
Dù niềm vui chỉ thoáng qua, rất khẽ
Còn hơn trái tim đã lạnh tanh sỏi đá
Và tâm người như gỗ cứng trơ trơ…

Chẳng có ai đầu trần và ngốc nghếch cứ đi
Trong cơn mưa chiều nay, chiều Hà Nội
Hoa sen Tháng Sáu nép vào nhau nở vội
Những bông cuối cùng nhoà ướt nước mưa bay… 

(Tặng N.H.T.Thuỷ. BH 6/2013)

9 nhận xét:

  • Trần Ngọc Tú nói...

    Dù hạnh phúc có mong manh khói sương
    Dù niềm vui chỉ thoáng qua, rất khẽ
    Dù nước mắt có trực trào ra trên gương mặt
    Thì em ơi cứ để nước mắt được tự do tuôn rơi..

    Mình rất thích bài này Hoa à !!!

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB