NHỚ BỐ

1 tháng 9, 2016 2 nhận xét
Bố ơi,
Ngày đầu tiên của tháng tám
Nắng óng vàng như mật
Mà bố bỏ lại mẹ con con, bố đi...
Sáu năm dài của sự chia ly
Vậy mà con vẫn nghĩ
bố luôn ở đây trong thương nhớ
Nụ cười tươi rạng rỡ
Chưa có ai thừa hưởng được vẹn nguyên.
Miệng cười của bố thật hiền
Trong mắt con, tựa như ông Tiên, ông Bụt
Luôn chở che chăm chút,
Cho chúng con một mái nhà bình yên
Ngày tháng trôi,
Mùa nối mùa, triền miên...
Đời người, rồi ai cũng trọn vòng sinh tử.
Người xa khuất nhưng kỷ niệm từ quá khứ
Còn in đậm trong trái tim người ở lại, thiết tha.
Sáu năm
Hai ngàn hai ngày cách xa.
Bố vẫn đây, vẫn trong mọi suy nghĩ
Vẫn hiện hữu trong tâm trí
Của mẹ, của chúng con và các cháu của ông.
Nơi ấy mênh mông,
Dòng thời gian chẳng thể nào quay lại được.
Con thầm ao ước
Một lần thôi,
Gặp lại bố giữa cõi đời.
Nhưng biết rằng, chỉ là giấc mơ trôi...
Bố ơi!

( Lâu lâu, xin góp một bài với Thời đi học)

2 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB