Tan Ra

13 tháng 8, 2016 0 nhận xét
Nằm gối tay hút thuốc
Khói bay lên trần nhà
Giá mình như là khói
Tự buồn mà tan ra
Bạn bè dăm ba đứa
Ai khuất mặt khuất mày
Ai xa xôi heo hút
Ai lìa đời xuôi tay
Cơm ăn cốt no bụng
Áo mặc cốt ấm thân
Bon chen thì cũng thế
Giàu sang hơn mấy phần?
Người phụ mình thì chịu
Mình phụ người sao đành
Nợ một người một phận
Đối mặt nhìn lặng thinh
Uống một nghìn mây trắng
Qua một nghìn dặm đường
Mẹ già không lời nhắn
Tự quay về cố hương
Làm người là khó nhất
Không cãi được ông trời
Cho vui thì một lúc
Cho buồn luôn một đời
Hôm nay anh nằm khểnh
Nhả khói lên trần nhà
Khói nhìn anh cay mắt
Không buồn mà tan ra.
(Phạm Gia Hiền)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB