TÌNH NHÂN ( Chúc Linh - Ngọc Nhu)

8 tháng 8, 2016 0 nhận xét
Lại hoạ thơ Ngọc Nhu (mình điếc mà, nên không sợ súng - bài của Nhu hay không chịu được)
TÌNH NHÂN ƠI
Tình nhân ơi, chẳng thể nói bằng lời
Hãy cứ để người đàn ông trong ta yêu em bất cứ khi nào có thể
Vợ hiền ư? Số kiếp ta chẳng bao giờ được thế
Nên em hãy cứ là người tình để ta yêu suốt trăm năm
Đức - hạnh - ngôn - dung em đẹp tựa trăng rằm
Ta nâng niu ngọc ngà, ta miên man quấn quýt
Nuốt từng giọt ngọt ngào, ta đam mê cuồng nhiệt
Em là tất cả với ta trong phút giây này, ta chẳng cần biết đến ai
Chẳng bao giờ ta băn khoăn em - đàn bà - hay ma nữ liêu trai
Chỉ biết bên em, thằng đàn ông trong ta là thực
Nếu không trong trang phục Adam làm sao áp ngực
Làm sao để hiến dâng em tất cả đắm say này
Từng giây phút yêu em ta bay tít lên mây
Này đây nồng nàn ta bao ngày khao khát
Trời ơi ta muốn điên, muốn vứt bỏ hết thảy buộc ràng để đến bên em hoan ca ngày tháng
Tình nhân ơi, ta biết bên ta em luôn nở nụ cười giấu ngàn lệ đáy tim
Xin em đừng để tâm đến miệng lưỡi người đời, đừng trăn trở muộn phiền
Hãy cứ là em, người đàn bà làm ta hỏng hư đến từng hơi thở
Giữ cho ta vẹn nguyên quyến rũ ấy làm ta luôn nghẹn ngào khi nghĩ đến em vì nhớ
Bất luận lý trí cứ phán bảo ta rằng "cô ấy đâu có yêu" ta
Tình yêu này là tất cả xa hoa
Của một thằng đàn ông nghèo tình, mạt kiếp
Ngoài những lời thầm thì yêu em thắm thiết,
Chẳng có gì cho em ngoài oan nghiệt, tủi thân
Hãy tin anh, dù yêu trong bóng tối lặng câm
Em mãi là người đàn bà anh yêu đến hơi thở cuối
Yêu anh nhé, dẫu thương yêu tội lỗi
Yêu em thật nhiều, nhiều lắm
Tình nhân ơi
Chúc Linh.

NGỌC NHU đã viết:
TÌNH NHÂN
Mệt mỏi rồi thì về lại với em
Chỉ để yêu nhau thôi, không buộc ràng danh phận
Em không là vợ hiền lương nên nào dám đâu cắn đắn
Là Nhân Tình không hẹn ước trăm năm!
Đức-hạnh-ngôn-dung em lót chỗ anh nằm
Bao tủi hổ, hờn căm, nhét sâu vào tròng mắt
Anh thuộc về em ngay giây phút này chứ không là một ả đàn bà nào khát
Bản năng lõa lồ
phần người rũ xác trước phần con...
Em tự xoa ngực mình phía sau tấm mành voan
Tự chôn cất nỗi buồn khi chưa kịp vuốt mặt
Là tình nhân nên không có quyền được khóc
Em nhếch môi cười ...
mặc lệ đổ trong tim!
(Em hiền từ sao thiên hạ bảo em điên?
Em nằm nghiêng chứ có phải dạng nằm ngửa dang chân đâu mà thiên hạ phán em là đồ hỏng hư, thõa đĩ???
Em tự giết mình vì yêu anh
tự cầm tù lý trí
Em có giành giật anh đâu sao họ nói em là kẻ không có lương tâm định cướp đoạt chồng người?
Tình yêu này có phải một cuộc chơi?
Anh chưa trả lời...sao đời em thua trắng
Thả trôi thanh tân lênh đênh dòng nước đắng
Rách nát hết cả rồi...
Em vá víu sao đây?)
Em không tin!
Em không tin!
Bởi những phút đắm say
Anh đã yêu em đến tận cùng hơi thở
Những nụ hôn nồng nàn cho những lần anh phả vào tai em ''trời ơi...sao mà nhớ!''
Anh có yêu em mà...
Sao nỡ để em đau...
Em tự đâm vào đời mình sâu hoắm một nhát dao
Chấp nhận hết lao đao làm người đàn bà được có anh trong chập chùng bóng tối
Tự rửa vết thương
uống đầy lòng tội lỗi
Tự quấn khăn tang lên đời...
vì trót lỡ
yêu anh!
~Ngọc Nhu~

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB