TÌNH NHÂN (Hoa Cỏ May)

8 tháng 8, 2016 1 nhận xét

Mình gặp nhau quá muộn, phải không anh?
Sao có thể yêu nhau nhiều đến thế?
Dù biết rằng 
Cuối cùng vẫn không thể
Nắm tay nhau đi đến trọn cõi đời…
Giữa chúng mình, chỉ gọi ‘ tình nhân’ thôi.
Cũng bởi mình không là người đến trước
Không đòi hỏi, không tương lai, hẹn ước
Là buộc lòng nhận mọi thứ diễn ra.
Thế gian này lên án kẻ thứ ba
Kẻ xấu xa chen chân vào gia đình khác.
Những phút giây gia đình bị đánh cắp
Vì một kẻ đã chậm bước đến sau.
Có ai hiểu, ‘tình nhân’ ôm nỗi đau
Bởi bất chợt gặp nhau như duyên số
Hình như tại kiếp trước còn vương nợ
Nên kiếp này buộc trả đủ cho nhau…
Chỉ đơn giản cần và muốn bên nhau
Chỉ là bởi hai tâm hồn đồng điệu
Một người nói và người kia thấu hiểu
Bên cạnh nhau, thấy ấm áp bình an.
Thứ tình cảm tưởng vô vị lan man
Mà gắn bó nồng nàn hơn tất thảy.
Nếu buộc lòng phải chia tay người ấy
Cả đời này chắc không thể nào quên.
Là ‘tình nhân’ phải chấp nhận lặng yên
Đứng đằng sau, đáng thương hơn đáng trách
Như cho tay xuống dòng nước mát lạnh
Nắm được rồi, trôi đi hết mà thôi…
Không muốn tin, nhưng vẫn có trên đời
Có một thứ gọi ‘ tình nhân’ lặng lẽ
Là chỗ dựa cho tinh thần chia sẻ
Quan tâm nhau cho đến lúc phải xa.
Là ‘ tình nhân’,
Là tri kỷ,
Xót xa…
8/8/2016

1 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB