NHỚ NGƯỜI XA...

25 tháng 6, 2017 1 nhận xét

Thăm vườn xưa vào một ngày tràn nắng
Nghe đâu đây mùi hương cũ, bóng hình
Chỉ phảng phất bởi người đi xa vắng
Thương nhớ đành cất giấu lặng câm thinh.
Lòng thổn thức thầm gọi tên dĩ vãng
Cho dấu yêu thuở xưa cũ tìm về
Nhưng kỷ niệm theo mây trời phiêu lãng
Có còn chăng, chỉ là một cơn mê?
Xòe bàn tay hứng nắng chiều sót lại
Cất ngực buồn sưởi nồng ấm trái tim
Nắng lọt qua kẽ tay rơi xuống đất
Ngơ ngẩn hồn, lạnh lẽo đến im lìm.
Giơ tay với ngọn gió chiều khe khẽ
Níu được không yêu dấu của ngày nào?
Bơ vơ quá, làn mây buồn cô lẻ
Người xa rồi, tựa như giấc chiêm bao…

1 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB