BỖNG MỘT HÔM NÀO ĐẤY

10 tháng 6, 2017 0 nhận xét

Mỗi sớm mai thức dậy
Ta rửa mặt soi gương
Bỗng một hôm nào đấy
Thấy mình già, đáng thương.
Cả đời ta tranh đấu
Ky cóp để làm giàu
Bỗng một hôm nào đấy
Thấy phù du, không đâu!
Trong tim ta ngự trị
Những đức tin vững vàng
Bỗng một hôm nào đấy
Niềm tin rơi, phũ phàng.
Bạn bè ta tin cậy
Đồng cảm rồi mến thương
Bỗng một hôm nào đấy
Chọc dao bầu, không nương.*
Trước giờ ta vẫn gọi
Rằng anh anh em em
Bỗng một hôm nào đấy
Ai anh và ai em!**
Cũng có những thần tượng
Suốt đời ta tôn thờ
Bỗng một hôm nào đấy
Tượng đài người ta xô.***
Có một hôm nào đấy
Ta bất chợt nhận ra
Những điều không thể thấy
Nhiều năm tháng trôi qua.
Thế thì sao bạn hỡi
Không lẽ cứ giật mình
Với những điều ngang trái
Ngửa mặt đòi anh minh.
Tất cả "hôm nào đấy"
Cũng là lẽ thường tình
Cuộc đời, trong dòng lũ
Cuồn cuộn mà lặng thinh.
Không gì là vĩnh cửu
Không gì là trường tồn
Ngước đầu lên ta hỏi
Tiếng rơi vào càn khôn!
Bỗng một hôm nào đấy
Niềm vui quay trở về
Ta lần tìm tràng hạt
Nha nhẩn vào đê mê.
Đinh Nho Tuấn 2017

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB