TO BE và TO HAVE

25 tháng 10, 2018 1 nhận xét
Người Việt Nam mình gặp nhau hay hỏi:
CÓ người yêu?
CÓ chồng/vợ?
CÓ con cái/cháu chắt?
CÓ nhà/xe/lương nhiêu?
v.v và v.v
Động từ TO HAVE rất rõ.
Gần đây mình hay hỏi bạn:
1. khoẻ không?
2. vui không?
3. hạnh phúc không?
câu 1 ai cũng trả lời được.
câu 2 và 3 có người khựng lại,
có người hỏi lại để chắc chắn ý mình là gì,
có người nói ‘lâu rồi không tự hỏi mình câu ấy’ và cũng ‘không ai hỏi câu ấy’
Tôi không thể nhớ hết được đã có bao nhiêu bạn trẻ khóc với tôi khi phỏng vấn tuyển dụng ở

Vài lần đầu bạn quản lý tham gia pv cùng còn ngạc nhiên, sau rồi quen.
1 người bạn của tôi nghe kể lại chuyện tôi đã làm nhiều người khóc 🙂 hỏi tôi "em hỏi gì mà ngta khóc nhiều thế?"
Tôi nói "em hỏi: giấc mơ thời niên thiếu của bạn là gì?"
Anh cười cười, nửa đùa nửa thật "em hỏi anh thế anh cũng khóc"
Có bạn khá đặc biệt, bạn khóc nhiều và lâu, sau khi pv xong bạn vẫn khóc, chúng tôi đi xuống nhà, dành phòng họp cho bạn để khóc cho nhẹ lòng. Sau đó tôi có hỏi bạn sao bạn khóc?
Bạn nói "hồi nào giờ không ai hỏi em mơ ước gì, muốn làm gì, mà chỉ hỏi em lương bao nhiêu"
Có bạn thì oà khóc và nói "em chỉ muốn có 1 con mèo và 1 khu vườn"
Động từ TO BE trong tiếng Việt bị ẩn, không lồ lộ như tiếng Anh. Bởi vậy cái khái niệm BEING cũng khó mà diễn dịch trong tiếng Việt được. well-being dịch kiểu gì cũng không thoát nghĩa.
Gặp nhau nhớ hỏi BE nhiều hơn, HAVE ít hơn, nhá 😉
ST 

1 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB