CHỜ...

4 tháng 11, 2016 1 nhận xét

Bốn mùa trôi, câu thơ hoài dang dở
Từ ‘ biệt ly, ly biệt’ vẫn ngập ngừng
Nỗi buồn cũ mãi ngàn đời vẫn cũ
Giọt lệ sầu chớm khóe mắt rưng rưng
Quán buồn tênh trong chênh chao nỗi nhớ
Ghế bàn nghiêng khi thiếu vắng bóng người
Giọt café nhỏ vào đời đen đắng
Nhớ thắt lòng,
Trời ơi nhớ,
Người ơi…
Bản nhạc cũ vẫn khuông dòng ly biệt
Thả vào tim những nốt hắt hiu buồn
Người xa vắng, mang hồn ta đi mất
Còn xác thân như hoa dại hoàng hôn.
Ta vẫn thế ‘ sống cuộc đời vay mượn’
Mặc dòng trôi, ta lê bước vật vờ
Cứ hờ hững bên cuộc đời hối hả
Vắng một người, sao thấy quá bơ vơ
Ừ, tạm biệt, ‘mùa thu vàng khờ dại’
Ta xòe tay khẽ đón đợi đông về
Lòng thầm ước trong ngày đông giá rét
Có vòng ôm sưởi ấm những tái tê
Vẫn lặng chờ, người ơi, nhớ trở về…

1 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB