HỒ TÂY

25 tháng 11, 2016 2 nhận xét
Gió đông đến tiết trời se lạnh
Sương trắng mờ phủ ánh trăng trôi
Có ai khe cửa ngắm trời 
Cảm thương chiếc lá đã rơi cuối mùa
Gió đông đến người chưa về lại
Để nỗi buồn tê tái trong ai
Hồ Tây sao cũng u hoài
Hay là cũng giống như ai đang buồn
Gần nhau thế mà luôn cách trở
Biết nói gì bày tỏ cho nhau
Thôi đành chấp nhận cơn đau
Để người trả lại tình sầu hư vô .
- NM -

2 nhận xét:

  • Hoa Cỏ May nói...

    Đông mang gió luồn qua khe cửa
    Người nhạt lòng tắt lửa tình yêu
    Phố buồn hiu hắt mỗi chiều
    Hoàng hôn phủ bóng cô liêu ngập hồn

    Đông thổi gió mặt hồ nổi sóng
    Ngày lại ngày mong ngóng tình nhân
    Tưởng rằng người ấy cũng gần
    Ngờ đâu cách trở mấy lần đò ngang

    Đông lạnh tới người đi xa mãi
    Tình qua không trở lại bao giờ
    Một mình ngơ ngác thẫn thờ
    Giơ tay níu vội, giấc mơ tan nhoà

    Gió đông tới lòng buồn se sắt
    Thèm bàn tay nắm chặt bàn tay
    Hết rồi, ngày ấy đắm say
    Tình tan như thể mây bay cuối trời...

    ( Lại chém theo mà đọc lại chính mình cũng chẳng hiểu viết về cái gì nữa)

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB