“Ngọc lan giờ tán
lá vẫn còn xanh
Bông hoa nở xa tầm
tay anh quá...”*
Nửa muốn với, ngắt
một chùm hoa nhỏ
Nửa muốn để yên lặng lẽ trên cành
Thì ngắm nhìn
thôi, dù xa, hay gần
Dù nở muộn, vẫn một
mùi thơm ngát
Hoa vẫn đẹp,
trong lành tinh khiết
Thơm dịu dàng, quấn
quýt bên anh.
Hôm nay qua, hoa
đã rụng đầy sân
Những cánh mỏng nằm
im trên mặt đất
Gió xào xạc kể một
câu chuyện thật
Vì nhớ thương người, trăm cánh hoa rơi...
BH. 17/1/2016
(*Mượn ý thơ)
2 nhận xét:
Hay thế !
Mùa ngọc lan có khác, thơ của Hoa vẫn cứ nhẹ nhàng dịu dàng như đnag thủ thỉ kể chuyện ấy. Hay lắm cơ
Đăng nhận xét