(Hoạ bài 'Em đã thôi mơ' của Hoa Cỏ May)
Anh,
Chúng mình chia
tay thôi
Trả lại giấc mơ về
miền nào xa tít tắp
Em sẽ thôi mơ
Để trở về hiện thực
Khi đôi bờ vẫn
bên lở bên bồi.
Những đường thẳng
song song dường như mãi đơn côi
Chẳng thể nào gặp
gỡ
Con nước cạn khô
trong những ngày hè nắng đổ
Làm rạn vỡ những
con thuyền ôm giấc mộng ra khơi
Ruộng bậc thang vẫn
xa tít chân trời
Dù mưa nắng vẫn một
màu xanh ngắt
Ai vẽ những bức
tranh, điểm tô thêm mây trắng
Thêm hoa vàng,
thêm khói những chiều lam?
Để bây giờ giấc
mơ ấy bỗng hoá mêng mang...
Tự nhủ lòng mình
đừng như con thú đi hoang
Thích gặm nhấm nỗi
đau giữa rừng già cô tịch
Dù biết vết
thương sẽ lành thôi,
Chỉ cần thêm thời gian một chút
Sao vẫn muốn lòng mình nhẹ bớt đau thương...
Em sẽ thôi mơ về
miền ấy, thiên đường
Những bông cải
vàng, hoa mơ trắng núi
Dưới thung lũng ẩn
mình một mái nhà nhẹ khói
Có mâm cơm nho nhỏ
đợi ai về
Em đã thôi mơ
Anh nhé
Giã từ...
BH. 20/5/2016
Giã từ...
BH. 20/5/2016
3 nhận xét:
Trả nợ nàng đây nhé, HCM. 'Đu' theo 2 nàng thật khó.
Hay quá đi, người đẹp ơi. Tầm cao hẳn so với bài xướng nhé
Nàng cứ nói thế, nhờ có bài 'Em đã thôi mơ' của nàng nên phải vắt óc mãi mới ra mấy câu, có đối hết được đâu!
Đăng nhận xét