(Hoạ bài 'Xin làm lá bay...của PTNL)
Xin làm chiếc lá bay đi
Đến phương trời nào có thể
Buông tay một lần rất nhẹ
Gió làm chiếc võng ấm êm
Ta xin làm chiếc lá con
Không cần níu màu xanh lại
Chẳng đợi đến khi héo rụng
Ứa nhựa thân cây muộn phiền
Lang thang với gió, mây ngàn
Ngao du chân trời xa tắp
Thấy bao nhiêu điều hư, thật
Ngỡ ngàng trước những thật, hư...
Nỗi buồn bỗng hoá dư thừa
Nỗi đau trở thành xa xỉ
Cuộc đời vốn là dâu bể
Sao cầu không khóc, không đau?
Sao cầu không khóc, không đau?
BH 10/5/2016
3 nhận xét:
Tớ thích bài họa này của Hoa quá
Cám ơn nàng nhé, HCM.
Hay và nhẹ nhàng !
Đăng nhận xét