EM ĐÃ THÔI MƠ

26 tháng 5, 2016 4 nhận xét

Em đã thôi mơ dòng sông ấy
Bao năm đợi cầu nối muộn màng
Bên lở bên bồi còn thương nhớ
Đò đầy, đò vội vã sang ngang.
Em đã thôi mơ đồng cỏ ấy
Tháng năm xơ xác cỏ úa vàng
Dẫu từ thẳm sâu trong lòng đất
Mầm cỏ vẫn chờ ngóng ngựa hoang
Em đã thôi mơ về núi biếc
Làn mây quấn quít tựa khăn choàng
Núi mờ nước mắt khóc tình cũ
Xơ xác khô cằn ruộng bậc thang
Em đã thôi mơ về rừng thẳm
Ngày xưa xanh thẫm bóng đại ngàn
Còn đâu cây rừng che muông thú
Hết rồi, lũ tàn phá tan hoang
Em đã thôi mơ về biển lớn
Sóng nhẹ nhàng ru những cánh buồm
Giờ này biển chết, con thuyền vắng
Khô cạn, điêu tàn biển cô đơn
Em đã thôi mơ về ngày ấy
Vườn xưa tan tác cánh hoa tàn
Người không còn về trong yêu dấu
Ừ tình này chết, thắt khăn tang.
Em đã thôi mơ…

15/5/2016

4 nhận xét:

  • Như Hải nói...

    Bức tranh ấy có lẽ là bức cuối cùng
    Em sẽ thôi mơ
    Về những gì huyễn ảo
    Ngày anh bên em
    Sao anh không vẽ cho em những bức tranh xỉn màu hơn thế
    Để em biết cuộc đời không đẹp đẽ như tranh?

    Run rẩy vẩy màu lên toan
    Em vẽ một bức tranh xám ngắt
    Dù điểm tô vằn vện xanh, đỏ, vàng, hồng, tím
    Vẫn chẳng thể nào như xưa...

    Em thôi vẽ tranh
    Em sẽ thôi mơ
    Lặng lẽ nhặt nhạnh từng mẩu chì nho nhỏ
    Em biết mình chẳng bao giờ gặp lại được nữa
    Người hoạ sĩ lạ lùng
    Của một bức tranh xưa...
    25/5/2016

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB