BẾN SÔNG LẠNH

14 tháng 5, 2017 1 nhận xét

Bến sông cũ bơ vơ con đò nhỏ
Giữa cô đơn buông lặng lẽ mái chèo
Sóng đẩy đưa bên mạn thuyền nghiêng ngả
Chòng chành trôi trên sóng nước hắt hiu
Gió xao xác một triền sông ngơ ngác
Đã hết rồi tan nát vạt cải vàng
Chỉ còn lại cải ngậm ngồng đắng chát
Bến thẫn thờ, người lữ khách lang thang
Vầng trăng úa vàng vọt trên sóng nước
Lời dấu yêu ai ngỏ lúc trăng tròn
Nay trăng khuyết như tình nồng đã khuyết
Con dế mèn im bặt tiếng nỉ non
Đêm sương lạnh giăng mờ nhoà con sóng
Mái chèo lơi hờ hững dưới sông buồn
Con thuyền trôi lững lờ trong vô định
Lẻ loi buồn đơn độc giữa cô đơn
Chờ đợi mãi lữ khách không về nữa
Chẳng còn ngân lên một tiếng gọi đò
Lạnh như thể ngày mai không còn nắng
Vạt cải vàng rơi rụng cả trong mơ
Con thuyền trôi,
Bến sông lạnh,
Ơ hờ…
14/5/2017

1 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB