Thương một vầng trăng
Cô đơn trống vắng
Thương một ngọn đèn
Trong đêm im lặng
Trăng trời cao vợi
Chần chừ đợi đêm
Để được gặp lại
Ngọn đèn thân quen
Thôi..bay đi nhé
Hỡi ánh trăng vàng
Đèn.. đã có cột
Chẳng thể bay cùng
Gặp nhau chốc lát
Cùng toả ánh vàng
Hạnh phúc bé nhỏ
Nỗi buồn mênh mang...
(Tặng Praha & Macedonia)
BH 23/7/2013
5 nhận xét:
Bạn Bạch Hoa có nhiều bài thơ hay quá vì có biết bao nhiêu bạn lớp mình là trăng, là đèn đấy nhỉ?!
Bạn Vũ Trụ nói hay quá, mình chẳng thấy trăng nào, đèn nào trong lớp, chỉ thấy một trụ đèn to đùng thôi!!!
E hèm .....
Buồn cười quá, có người đối lại bài thơ này như sau:
Vui cho vầng trăng
Không cô đơn nữa
Đã có ngọn đèn
Làm bạn một thủa
Trăng tròn trên ấy
Đợi đêm xuống nhà
Để vui với bạn
Là đèn của ta
Gần nhau thêm nhé
Gần nữa đèn ơi
Cứ để cột đợi
Ta gần thêm thôi
Gặp nhau chốc lát
Thì có làm sao
Trăng đèn cùng sáng
Từng đêm ngọt ngào…
Nhớ đến cô bạn ở Praha, và bài thơ cùng đối với nhau trong một đêm trăng 2 đầu trái đất.. Mình đăng lại nhé!
Đăng nhận xét