Tâm sự thứ Bảy (78): Những con đường dẫn ta tới đâu?

4 tháng 4, 2015 4 nhận xét

Mình đang ở Venice, thành phố của những con kênh nhỏ, những chiếc cầu cổ tích và những ngôi nhà đẹp như những bức tranh xưa. Điểm đáng nói là có rất nhiều con đường nối nhau, đan xen chằng chịt. Có những con đường nhỏ, chật hẹp, khiến mình ngỡ như lạc vào 1 ngõ nhỏ bé tẹo ở phố cổ Hà Nội. Hay có những đoạn đường gợi nhớ tới thành phố Hội An với những ngôi nhà mái rêu phong cũ kỹ. Buổi tối ở đây tấp nập và đông vui hơn bởi những đôi uyên ương đưa nhau dạo phố trong cái lạnh của cuối đông, đầu xuân trên những con đường lấp lánh ánh đèn.

Những con đường thường dẫn ta đi đâu, bạn nhỉ? Có bao giờ bạn nghĩ tới điều ấy chăng?

Ở Ba Lan mình để ý thấy cuối những con đường thường là nhà thờ. Ở Venice hay các thành phố châu Âu, các con đường thường dẫn ta tới một trung tâm, thị tứ sầm uất, hay thành cổ. Còn ở nước mình thì sao nhỉ, những con đường thường dẫn ta tới đâu?
Có lẽ đường là nơi duy nhất không có điểm bắt đầu và chẳng có điểm kết thúc. Vì vậy mà triết lý của phương Đông khác với phương Tây, khi gợi mở cho tất cả hiểu về thế giới này, trong khi phương Tây thường đóng khung, hay luôn luôn có kết luận ‘khoa học’ và ‘biện chứng’. 

Ở phương Đông bạn chỉ cần ‘bước đi’ thôi, còn điểm đến không hoàn toàn phụ thuộc vào bạn mà cả ‘thiên thời, địa lợi, nhân hoà’. Miễn là bạn sẵn sàng bước đi, bạn sẽ tới đích một ngày nào đó, dù xa xôi, cách trở. Đích ấy, cũng có thể.. chẳng có kết thúc, nhưng quan trọng là bạn đã bước đi. Mỗi bước chân bạn sẽ là nơi trú ẩn bởi tâm mình, sự thận trọng và quan sát của bạn. Mọi sự ở bước chân của bạn, không phải con đường.

Nếu cuộc đời này là con đường bạn đang bước thì tôi và bạn, chúng ta là những người đồng hành bước cùng nhau một đoạn nào đó trên con đường mang tên Cuộc Đời. Bạn có thấy thế không? Vậy hãy mỉm cười và nắm chặt tay nhau nhé bạn. Bước chân sẽ an vui. Nếu không thể bước tiếp cùng nhau, chúng ta có thể đợi nhau. Hoặc bạn hay tôi, cũng có thể đi một ngã rẽ mới, thì hãy vui vẻ chào nhau một tiếng để mình cùng bước đi trong bình an.

Mong cho cuộc đời này là con đường thật đẹp, nơi ấy có nhiều tiếng chim hót và nắng ấm.  Mong là trên con đường bạn đi sẽ có nhiều người bước cùng bạn cho đến tận cuối con đường.

Đường dài sẽ ngắn lại
Cơn dông sẽ tan nhanh
Nắng ấm lan trên đất
Cây xanh lại biếc xanh…

Nice week end, cả nhà nhé!
BH. 4/4/2015

4 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB