TÌNH LẶNG BUỒN

19 tháng 5, 2016 3 nhận xét

Chiều mùa hạ mà sao lòng giá lạnh
Bằng lăng rơi nhuộm tím cả vỉa hè
Hoa phượng đỏ quệt bầu trời nhức nhói
Lặng thinh buồn, không đọng một tiếng ve
Duyên chưa thắm, vừa nồng nàn, lụi tắt
Vòng tay ôm vừa chặt, vội hững hờ
Vẫn kịp cắt vào tim ta sâu hoắm
Rồi bước đi, bỏ mặc ta, thờ ơ...
Và cứ thế, đêm đêm ta thầm lặng
Kim chỉ mong vá lại được vết hằn
Mà nét cắt vẫn mưng lên nhỏ máu
Khâu liền rồi lại bục chỉ, vỡ toang
Hình như là kiếp này không duyên nợ
Gặp lại nhau chỉ giây phút tình cờ
Ngày lặng lẽ khi người đi xa khuất
Ta thẫn thờ gom mảnh vụn giấc mơ.
Người đi mãi, mặc ta ôm nỗi nhớ
Mặc thời gian, mặc ta đã úa tàn...
Chiều về muộn trong lối mưa vần vũ
Tình lặng buồn tựa một dấu chấm than!

18/5/2016

3 nhận xét:

  • Như Hải nói...

    "...Và cứ thế, đêm đêm ta thầm lặng
    Kim chỉ mong vá lại được vết hằn
    Mà nét cắt vẫn mưng lên nhỏ máu
    Khâu liền rồi lại bục chỉ, vỡ toang.."
    Hay quá HCM!

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB