Chưa kịp gặp anh, đã chia phôi
Anh đi xa lắc tận phương trời
Đã dặn lòng mình không được nhớ
Mà em vẫn nhớ quá, anh ơi!
Anh đi xa lắc tận phương trời
Đã dặn lòng mình không được nhớ
Mà em vẫn nhớ quá, anh ơi!
Em cứ nhớ anh mãi khôn nguôi
Dẫu biết điều đó là không phải
Biết mình cũng chẳng còn trẻ dại
Sao tim vẫn nông nổi dại khờ
Vì nhớ anh, em tập làm thơ
Những vần thơ vụng về bối rối
Những vần thơ cho trái tim lạc lối
Biết tìm về con đường quen xưa
Dẫu con đường tràn ngập gió mưa
Vẫn là con đường em đã chọn
Nên em cố tìm cách chạy trốn
Những rung động, anh mang lại cho em.
Nơi xa ấy, anh ơi hãy quên
Những gì với nhau chỉ gió thoảng,
Nhớ nhau cũng chỉ là vô nghĩa
Vì anh, em cũng tập cố quên...
Hoa Cỏ May 2015
Dẫu biết điều đó là không phải
Biết mình cũng chẳng còn trẻ dại
Sao tim vẫn nông nổi dại khờ
Vì nhớ anh, em tập làm thơ
Những vần thơ vụng về bối rối
Những vần thơ cho trái tim lạc lối
Biết tìm về con đường quen xưa
Dẫu con đường tràn ngập gió mưa
Vẫn là con đường em đã chọn
Nên em cố tìm cách chạy trốn
Những rung động, anh mang lại cho em.
Nơi xa ấy, anh ơi hãy quên
Những gì với nhau chỉ gió thoảng,
Nhớ nhau cũng chỉ là vô nghĩa
Vì anh, em cũng tập cố quên...
Hoa Cỏ May 2015
2 nhận xét:
Đây Phương nhé!
Thank bạn!
Đăng nhận xét