Cánh buồm đỏ thắm

10 tháng 2, 2015 1 nhận xét

Mùa đông nơi em ở chưa bao giờ thấy tuyết
Chỉ có lá vàng rơi và cành bàng khẳng khiu gầy
Phố nhỏ chong đèn đợi chờ ai đó về đây
Nắm bàn tay nhỏ giá lạnh vì cô đơn quá

Đâu cứ phải đi dưới trời tuyết rơi trắng xoá
Mới thấy lạnh, buồn, thèm hơi ấm con tim
Những mộng mơ xưa người cứ ngỡ lắng chìm
Nhưng với em luôn cuộn trào như sóng biển

Biển có lúc dịu hiền niềm yêu mến
Nhớ kỷ niệm xưa sao ngọt ngào quá chừng
Anh nói trong chiều lạnh "yêu lắm, nhớ lắm" và ánh mắt rưng rưng
Làm em cứ ngỡ mãi mãi mình được yêu như thế

Biển có lúc cồn cào như bão lũ
Khi chợt nghĩ anh đang ở bên cạnh người ta
Cũng ngọt ngào, cũng "yêu lắm" và mắt cũng nhạt nhoà
Ôi em muốn nhấn chìm tất cả những hình ảnh ấy

Biển có lúc giá băng như lòng em vậy
Quyết dặn mình rằng quên, nhất định phải quên
Quên, quên, quên nếu không sẽ là hèn
Nhưng để quên được anh liệu ngàn năm sau có thể?

Đông rồi sẽ qua và xuân rồi sẽ hé
Trăng rồi sẽ tròn, có lúc khuyết vậy thôi
Anh còn yêu em? Sao không thể ngỏ lời
Em vẫn đợi anh về như cô gái nhỏ chờ cánh buồm đỏ thắm

Chúc Linh 10/2/2015

1 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB