Đêm
dài suối lệ ai có biết
Giấc mơ hoang da diết tiếng than
Ân tình nghiệt ngã ly tan
Hồn đau nức nở sao lành vết thương?
Ngồi buồn tự hỏi tương tư thế?
Giáp mặt âu sầu lệ cứ rơi
Nhìn nhau khóe mắt chẳng cười
U buồn khắc khoải sầu ơi lại về
Mơ hồ vẳng lời thề rất thật
Hóa kiếp tình chung mất mảnh đời
Canh thâu thổn thức cất lời
Tình nay rụng vỡ cuộc đời chia ly...
NS 2/2015
3 nhận xét:
Thương yêu cũng bởi chữ ‘tình’
Xa nhau cũng bởi phận mình hết duyên
Đôi đường hai ngả: anh, em
Đường xa vắng lặng tiếng quen thủa nào...
Ông SNN ơi, "quả" song thất lục bát của ông nấc lên màu huyết, nghe kinh quá...Man mác như các bạn mình thôi chớ!
Thế này gọi là buồn thê thảm bạn à , có cái buồn khác nhẹ hơn nhiều thì gọi là buồn man mác , hic .
Đăng nhận xét