CÔ ĐƠN

20 tháng 5, 2017 2 nhận xét

Ta trôi trong hiu quạnh
Ném mình vào cô đơn
Thôi...
Đã hết dỗi hờn
Hết yêu thương nhung nhớ!
Người giẫm tim ta vỡ,
Thản nhiên, người bỏ đi.
Không nói một câu gì
Không một lời từ biệt.
Người đi không nuối tiếc
Ta níu kéo được sao?
Tình như cơn mưa rào
Ào qua rồi chợt tạnh.
Còn ta trong quạnh vắng
Chưa kịp ướt nhớ thương
Người cất bước lên đường
Ta trôi vào quá khứ...
Ta giờ thành người cũ
Người thương- thành người dưng.
Còn bao nhiêu nhớ nhung
Gói trả cho người hết.
19/5/2015

2 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB