Ta đã về với biển đến
thăm em
Mà đâu thấy dấu chân
mềm trên cát
Sóng gầm rú giữa đại
dương xanh ngát
Thấy dã tràng xe cát
mãi mà thôi
Ta đến đây biển đã ở
đây rồi
Nhưng không thấy em
đâu còn đứng đó
Bờ cát cháy nôn nao
lòng tự hỏi
Người đâu rồi em hỡi
đã đi đâu
Thời gian trôi con
sóng cũng bạc mầu
Đã thầm ước mong tầu
quay trở lại
Nhưng chẳng được bến
bờ dần xa mãi
Trái tim buồn nhắc
lại chuyện ngày xưa
Em ở đâu cô gái nhỏ
năm xưa
Gió khe khẽ lá dừa
xanh thầm gọi
Sâu thăm thẳm con tim
buồn vời vợi
Tha thiết chờ ngóng
đợi mãi người ơi .
2 nhận xét:
Phải công nhận thơ của Ngon Món dạo này hay quá đấy! Like mạnh nhé
Chưa từng đi biển với người ta bao giờ, thế mà đọc xong bài này cứ tưởng giới thạch là đã từng đi biển với người ta...hahaha
Đăng nhận xét