Chiều cuối hạ mưa buồn nghe cô quạnh
Mới hôm qua tấp nập phố đông người
Nắng rực rỡ ánh vàng xao xuyến quá
Hàng cây xanh tung tẩy gió đang cười
Mới hôm qua tấp nập phố đông người
Nắng rực rỡ ánh vàng xao xuyến quá
Hàng cây xanh tung tẩy gió đang cười
Chợt tất cả đột nhiên cùng biến mất
Để lòng người u ám cả trời mây
Ly cà phê hôm nay sao đắng thế
Chắc cũng buồn quạnh quẽ giống y tôi
Để lòng người u ám cả trời mây
Ly cà phê hôm nay sao đắng thế
Chắc cũng buồn quạnh quẽ giống y tôi
Nhành Phượng đỏ xa rời cây ngơ ngác
Thu chưa sang mà lá rụng rơi nhiều
Nhặt chiếc lá thấy lòng mình xơ xác
Viết mấy dòng man mác gửi gió bay
Thu chưa sang mà lá rụng rơi nhiều
Nhặt chiếc lá thấy lòng mình xơ xác
Viết mấy dòng man mác gửi gió bay
Cơn mưa hạ lúc này đang nặng hạt
Quán đơn côi nhàn nhạt một mình tôi
Trời u ám rã rời đang trăn trở
Nhớ đến người lắm đó có biết không?
Quán đơn côi nhàn nhạt một mình tôi
Trời u ám rã rời đang trăn trở
Nhớ đến người lắm đó có biết không?
4 nhận xét:
Chả nhẽ khen hoài thơ Sơn nhỉ? Like nhé!
He he mình cũng thấy thơ của Sơn ngày càng lên chân, à nhầm tay chứ!!!
Túm lại là tay to ra chứ ko phải chân đúng hông ? Hê hê ...
Đua theo bạn Sơn tí nhé, nhưng mà chưa có mưa
MƯA CUỐI HẠ
Chiều cuối hạ, cơn mưa rào lơi lả
Lẳng lơ nghiêng, hạt nặng theo gió mùa
Phủ mờ mịt, từng sợi đan trắng xoá
Mái phố buồn chìm lấp dưới màn mưa.
Con sẻ nhỏ ướt cánh, run rẩy sợ
Lá phượng rơi theo dòng nước trôi dài
Cánh phượng đỏ nhạt màu trong mưa gió
Mùa qua rồi, không níu được chân ai.
Mưa lạnh quá để quán buồn tênh vắng
Lá rụng rơi rã rượi dưới bậc thềm
Cafe sữa chợt lẫn vào giọt đắng
Người chốn nào, giờ chỉ có mình em?
Giọt mưa bay, chạm nhẹ, ướt môi mềm.
Đăng nhận xét