Thơ Hoa Cỏ May

4 tháng 7, 2015 2 nhận xét
ANH VỀ BÊN ĐẤY ĐI…
( Trả lời bài NỠ LÒNG NÀO TRÁCH ANH)
Em hiểu mà
Anh cứ về bên đấy đi anh.
Đừng vì em mà bối rối
Đừng luống cuống mãi câu xin lỗi.
Với riêng em, anh có lỗi gì đâu.
Cõi đời này, trời đã không cho mình có nhau
Dẫu có muốn cũng không thể nào thay đổi
Dẫu có buồn, dẫu mình còn tiếc nuối.
Đường đời mình vẫn hai nẻo cách xa.
Chúng mình đều hiểu chuyện gì đã xảy ra
Trong cuộc đời anh, em vốn từng là người đến trước
Nhưng Tơ Trời không buộc
Sau nhiều năm dòng đời xô bước
Em lại thành kẻ đến sau.
Ngỡ thời gian trôi đã làm phai màu
Những kỷ niệm đắm say của ngày ấy
Sao giờ này lại bỗng dưng trỗi dậy
Khi thuở xưa, mình xa nhau đâu phải bởi hết yêu.
Nhưng anh ơi, tuổi cũng đã xế chiều
Quanh mình, còn bao nhiêu điều ràng buộc
Mình không còn trẻ để nhắm mắt mà bước
Theo nhịp đập mù quáng của con tim
Thôi, hãy để quá khứ ngủ lặng im
Anh cứ bình an quay về bên ấy
Những lời anh vừa nói, em coi như chưa nghe thấy
Về đi anh, đừng làm đau người kề bên.
Về đi nhé,
Em chỉ là góc nhỏ lãng quên.
4/7/2015
NỠ LÒNG NÀO TRÁCH ANH?
Nỡ lòng nào, em trách anh dối gian
Anh đã về, rất mong ngày gặp mặt
Được vòng tay ôm thân hình em mềm mại
Được hôn lên môi mắt em dịu dàng.
Em đừng trách anh sự dối gian
Hoàn cảnh mình, em hiểu mà, không được phép,
Em yêu ơi,
Đừng dỗi anh tội nghiệp!
Anh về rồi,
Thường âm thầm qua ngõ nhỏ nhà em
Anh chỉ mong được nhìn thấy bóng nhỏ thân quen
Yêu thật lòng, chỉ cần thế là đủ.
Anh đã tuột mất em trong quá khứ,
Nên đến trước mà giờ thành kẻ bước sau.
Em ơi, anh nén trong lòng mình nỗi đau
Trả em về với đời em hạnh phúc
Gửi tới em muôn vàn câu chúc.
Anh đứng lại, lặng lẽ dõi theo em.
Góc nhỏ này, cất thật sâu nghe em
Đừng mang ra mà đau lòng người bên cạnh
Anh cũng chỉ là cơn gió lạnh
Bay ngang đời em…
Một đoạn đời chúng mình buộc phải lãng quên
Dẫu đã có thời mình yêu nhau nhiều lắm
Nỗi đau này, mình anh mang thầm lặng
Tiếc nuối nhiều
Khi anh đã mất em.
30/6/2015

2 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB