Suy Ngẫm

31 tháng 7, 2015 0 nhận xét
Hỏi: 
Thưa sư! Vài năm gần đây con có nhiều nỗi ưu tư mà con không biết chia sẻ cùng ai. Những sự việc trong cuộc sống khiến con rất buồn, con thường liên tưởng tới sự chết của các chúng sanh khác, ai rồi cũng phải chết, chết rồi không biết đi đâu về đâu. Năm ngoái ba con mất con cũng rất buồn, nhiều lúc con muốn xuất gia nhưng sợ gây nên cú sốc cho má con, hơn nữa con đi rồi thì không biết ai sẽ chăm lo cho má. Nghĩ đến đời sống xuất gia con cảm thấy do dự vì tính con chóng chán lại thiếu kiên nhẫn, con sợ sẽ bỏ dở giữa chừng. Con cảm thấy cuộc sống thực sự bế tắc, xin sư cho con một lời khuyên. Con xin cảm ơn sư!
Trả lời: 
Sống chết vốn lẽ thường,
Như ăn rồi phải đói
Thấy sinh diệt tỏ tường
Còn đâu tâm sợ hãi?
Khi con ngồi tưởng tượng đến cái chết thì lo sợ liền phát sinh, lo sợ dẫn đến bất an, bất an đem lại đau khổ. Sự sống chỉ tồn tại ngay đây và bây giờ như nó đang là, bỏ quên sát-na thực tại hiện tiền ấy tức đã từ bỏ sự sống đích thực để chết chìm trong ảo tưởng mất rồi, cái chết này mới thật đáng sợ, còn cái chết tự nhiên trong sinh diệt vô thường là vẻ đẹp muôn đời của sự sống, con có biết thế không?
Thầy Viên Minh

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB