Tớ có một thằng bạn
Chả biết cái đếch gì
Tối ngày khóc như ri
Trên cái phây xờ búc
Đôi khi như lắm lúc
Ca thán chuyện vợ con
Rằng chả chịu vuông tròn
Câu : tình chồng, nghĩa vợ.
Miệng nói không sợ vợ
Nhưng bụng bảo dạ rằng:
Khôn hồn thì im lặng
Kẻo không còn cái răng.
Tính thì không lăng nhăng
Nhưng gái nhiều như đất
Không bao giờ để mất
Vẹn hai chữ thủy chung.
Nói thì rất oai hùng
Làm lại chẳng thấy đâu
May mà vợ vun vén
Không thì chết từ lâu.
Từ ngày sang trời Âu
Mới biết đâu cuộc sống
Thương dân mình triệu mống
Ngụp lặn chốn lầm than
Dù chưa thoát cơ hàn
Nhưng không câm miệng hến
Thắp lên một ngọn nến
Mong đất mẹ hồi sinh
Thế mới là bạn mình
Chết vinh hơn sống nhục
Đời chỉ là một khúc
Đừng để trẻ nó khinh.
Anh Đức
2 nhận xét:
Hay thế , hí hí ...
Bạn mình nhiều tài 'lăng' nhỉ...
Đăng nhận xét